Nguyễn Đức Phước
Một chiều cho lãng quên
Tượng đá có còn yêu không em?. Tượng đá ngã vào trong tay êm. Tượng đá mưa chiều nơi xa xôi. Chợt thấy nhạt nhòa trên đôi môi.. Tượng đá có còn yêu không em?. Ngày tháng xóa nhòa hương đêm đêm. Tượng đá bây giờ nghe chơi vơi. Người ơi như tượng đá thật rồi.. Em đi về một chiều góc phố lặng thầm. Một chiều cho lãng quên. Em đi về giọt mưa nói điều gì. Ngập chìm...
Còn vầng trăng ở lại
Rồi ai cũng bỏ anh ra đi. 1. Chỉ còn vầng trăng ở lại. Rồi ai cũng bỏ anh ra đi. Chỉ còn em đầy bối rối.. Thời gian cũng bỏ anh ra đi. Chỉ còn hoàng hôn khờ dại. Màn sương lạnh lùng đêm rơi rơi. Chỉ còn mình em cuối trời.. ĐK:. Em là một bài ca. Một bài ca mà anh chưa bao giờ hát thuộc. Em là một bài thơ, một bài thơ chưa bao giờ...
Cánh phượng ngày xưa
1. Tìm trong mưa hiu hắt những cánh phượng ngày xưa. Tìm những ngày nắng hạ chỉ nghe tiếng ve lòng. Tìm một điều rất thực ta chạm vào hư không. Ngôi nhà ai quen thuộc mà sao thấy lạnh lùng.. 2. Về trong đêm chất ngất những cánh phượng nhạt phai. Tìm đâu ngày nắng hạ người xưa đã xa rồi. Còn một điều rất thực ta chạm vào hư không. Ngôi nhà ai quen thuộc mà sao thấy...
Mưa vội
Tình cờ anh gặp em trên chuyến xe định mệnh. Tình cờ em gặp anh chưa hết ngày lênh đênh. Một ngày không gặp nhau em có còn nhung nhớ. Một ngày em về mau đôi mắt tìm ngu ngơ.. Em từ đâu về đâu cánh thiên thần nhỏ bé. Chiều qua cơn mưa bụi ướt đôi cánh bên đời. Giá như mưa không đến xanh xao chiều không em. Chiếc iPhone câm nín khép mắt chờ giấc mơ đêm.
Đa tình
Anh mang cái thói cái thói đa tình. Thương em hiu quạnh một mình đêm mưa. Dáng gầy hắt mảnh phên thưa. Xuân qua đông lại bốn mùa gió lay. Anh thì yêu đắm yêu say. Gặp em lòng muốn tỏ bày tỏ bày tình sâu.. Có người giăng một chùm câu. Sông sâu biển rộng về đâu chốn nào. Thế rồi một buổi chiều nao. Anh đem cái thói ba đào ra phơi. Tình em như đóa mây trôi.
Đà Lạt nhớ
Giận anh đó mà rất yêu anh đó. Đà Lạt về nghe mưa hát chiều say. Lá thông rơi rơi một ngày giữa hạ. Mắt anh buồn đang nghĩ về ai.. Lời thương nhớ rồi ngày mai xa biệt. Hỏi núi đồi còn hò hẹn bên nhau. Phút vô tình không ngờ ta để mất. Ly rượu nồng có còn uống ngày sau.. Đà Lạt buồn buồn trong thao thức. Hồ Xuân Hương lạnh buốt đêm nay. Nghe hơi thở...
Hương biển
Lửa hồng lửa cuộc tình em là hương biển. Một ngày để cuộc tình ta hết dại khờ. Mình còn tìm nhau chiều thương nhớ. Để rồi vỡ òa niềm yêu giữa đời chờ.. Sóng biển thầm ru hoàng hôn vàng tóc rối. Sóng biển thương ai ôm ấp bờ vai gầy. Sóng biển bạc đầu đầy vơi lời bối rối. Gửi lại nơi này bao thương nhớ người ơi.. Nhớ nhớ ngàn khơi xa nhớ từng giọt sao rơi.
Bây chừ sao Huế ơi
1. Huế chiều về quê em sông Hương sóng êm đềm. Đi qua ngày Vĩ Dạ bồi hồi ánh trăng lên. Một lần anh về đây ngày ấy dáng em gầy. Bên ni qua bên nớ tà áo trắng ai bay.. 2. Chuyến tàu rời sân ga Thiên An ánh mắt buồn. Sao bao ngày xa biệt ngèn nghẹn khúc Nam Ai. Tình người yêu rừng thông hoang sơ đó bao giờ. Ai đi xa xin nhớ Tràng Tiền mấy...
Đôi dép bỏ quên
1. Ngày mưa tràn về ký ức đôi dép bỏ quên. Ngày mưa tràn về ký ức không thể nào quên. Đôi chân trần đau miền sỏi đá. Nụ cười em ướt cơn mưa. Về đâu bờ xanh thẳm bên mái lá. Câu hát chờ người.. 2. Tình em tràn đầy ấm áp năm tháng để quên. Chiều mưa òa về thương nhớ không thể gọi tên. Em đi về nơi miền sỏi đá. Mà tình ta chẳng phôi pha.
Tình ca sĩ
1. Đứng giữa đêm mưa có người đợi chờ lặng nghe em hát. Khúc hát du dương thương chim sáo ngày xưa. Tiễn đưa người xa với điệu dân ca ngọt ngào.. 2. Hát nữa đi em hát vì cuộc đời giọng ca say đắm. Tí tách mưa rơi, mưa rơi ướt bờ vai. Ướt mái tóc dài buông với tình yêu thương mọi người.. ĐK:. Tình người ca sĩ trong tim mãi người ơi nghe mưa đời cứ rơi.
Thương mùa tóc rối
Anh đi tóc rối em ngưng chải. Chờ người vắng bóng chiếc lược xanh. Tóc em còn vương mùa gió lạnh. Cho đến ngàn sau em đợi chờ anh.. Biết rằng anh không là phu tướng. Biết rằng em không là người chinh phụ. Tình mình giờ đây đã qua thời chinh chiến. Mà đêm dài cô đơn em vẫn đợi anh về.. Có phải chăng buồn khóc nhớ quê nhà. Mang theo dòng suối tóc rơi dài. Có còn...
Nhớ về Quảng Trị yêu thương
Ngày xuân ánh nắng lung linh. Nhớ về Quảng Trị nhớ tình quê hương. Nhớ về quê mẹ con đường. Hải Lăng cát trắng nhớ phường Diên Sanh. Triệu Phong, Cam Lộ hữu tình. Chiều ra Cửa Việt, Gio Linh, Đông Hà. Vĩnh Linh, Cồn Cỏ về nhà. Đa Krông, Hướng Hoá, nặng tình núi xa.. Cổ thành Quảng Trị ngày xưa. Đi qua khói lửa, nắng mưa hẹn hò. Nước sông Thạch Hãn lững lờ. Đò ai ghé bến...