Nguyễn Đức Cường

  • Cho tình ta muôn sau

    1. Anh yêu ơi bao giờ đời buồn. Ta theo sông đi đến tận cội nguồn. Ta theo mây đi đến trời thơ ngây. Bên những miền cỏ cây nuôi lớn tình đắm say.. 2. Anh yêu ơi bao giờ tình buồn. Ta cho nhau cho tất cả mặn nồng. Ta chia nhau chia tất cả đêm thâu. Chia hết vạn ngày sau chia cõi đời biển dâu.. ĐK:. Mai xa xăm trông vời muôn lối vắng. Ai trăm năm...

  • Thú yêu thương

    1. Em, dường như anh đã yêu em. Yêu mùa thu trên tóc dịu mềm. Vàng lên cơn nắng những khi em ngồi một mình. Hoàng hôn vương mắt ấy thơ trinh.. 2. Anh, dường như em cũng yêu anh. Sao chiều nay trong gió ngọt lành. Mùa thu buông lá đón đưa bao lời nồng nàn. Lòng em đam mê như thầm vang.. ĐK:. Yêu anh mơ màng em lãng quên bao ngày qua. Mây thu âm thầm ru...

  • Mai ta về

    1. Mai ta rời tay người giấc mộng vừa tàn hơi. Chầm chậm muôn hạt lệ tuôn rơi trên đường về. Mai ta về trú ngụ cõi đêm muôn lời ru. Quanh ta lòng đất mở một tình thương vô bờ.. 2. Mai ta rời xa đời bẽ bàng vạn ngày tan. Để lại riêng nụ cười cho em thôi bàng hoàng. Mai trên đường gió lộng gió xua mây nhẹ run. Trên ta trời rất rộng xanh màu xanh...

  • Mẹ hiền về giữa mùa xuân

    1. Mẹ hiền về giữa mùa xuân. Nụ cười thắm thiết bao dung. Mẹ về gió mát lâng lâng. Khung trời nhẹ nhàng mây vương. 2. Mẹ về ngồi giữa tòa sen. Dịu dàng ánh mắt mênh mông. Lòng người hết những vô minh. Và thôi năm tháng điêu linh.. ĐK:. Mẹ hiền ơi ngày xưa ấy bơ vơ lạc hướng. Dòng lệ rơi rơi rơi mãi bao đêm đoạn trường. Mẹ hiền ơi lời mẹ dạy con khắc ghi...