Nguyễn Tuấn
Dịu dàng
1. Dịu dàng ôi dịu dàng. Dịu dàng làn tóc xõa ngang vai. Óng chuốt như tơ mềm. Dịu dàng tỏa hương ngất ngây.. Mắt sáng nhưng mơ màng đắm đuối. Đôi môi thắm tươi mong chờ. Em ơi, nói sao cho vừa xiết bao dịu dàng.. 2. Dịu dàng ôi dịu dàng. Dịu dàng bàn tay búp măng non. Những ngón tay thon mềm. Rộn ràng lòng ai ước mong.. Nét bút hay cung đàn mê say. Cho nhau...
Một thoáng
1. Buổi sáng em một thoáng ươm màu da trời. Chiều xuống như làn gió em vào xa vời. Sao em như áng mây trôi cho anh se sắt đôi môi. Biết em, biết em về đâu.. 2. Buổi sáng em chợt đến sương còn giăng mờ. Chiều xuống êm đềm quá anh hoài mong chờ. Sao em như cánh chim bay cho anh mi đẫm hơi cay. Biết em, biết em về đâu.. ĐK:. Em ơi ngày vui chóng...
Nỗi buồn cách xa
1. Một ngày hanh nắng em tiễn anh mình nghẹn ngào. Hàng cây im bóng khuất dần hình dáng thân thương. Khi đi anh cứ nghĩ tạm biệt một thời gian thôi. Nhưng hôm nay anh mới thấy sao ngày về quá xa xôi.. 2. Giờ đây em hỡi xa cách nhau thật sự rồi. Giờ đây mới thấm nỗi buồn cuộc sống chia phôi. Bao năm êm ấm thế mà đành một ngày ly tan. Ôi tương lai, ôi...
Quảng Ngãi nhớ thương
Dẫu cho thời gian phai mờ Thành Cổ. Và dẫu cuộc đời còn những buồn vui. Tim ta vẫn nhớ thương Thiên Ấn Trà Giang.. Nhớ bờ xe nước một thời như thơ. Một thời như mơ dệt tình uyên ương. Thương dòng sông nhỏ đơn côi ngư phủ chài lưới ven sông.. Ánh trăng vàng rơi rơi ngoài đầu ngõ. Và đám bạn bè tuổi thơ đùa trăng. Quê hương ta mến thương Quảng Ngãi ơi, Quảng Ngãi ơi..