Nguyễn Trần Nhất Tuấn

  • Hoang mang

    1. Hoang mang nhiều phen vấp ngã trong đời. Khiến con phải hoang mang. Nhìn quanh chẳng thấy ai người. Sớt chia niềm hoang mang. Vì con yếu đuối mọn hèn…. Chúa ơi… Đã bao lần con quên. Vườn khuya xưa…. Trong cơn hoang mang Ngài loang mồ hôi máu. 2. Cô đơn cuộc vui nhân thế chóng tàn. Bước con về cô đơn. Vực sâu ngăn cách cõi lòng. Khiến con càng cô đơn. Phận người yếu đuối mọn...