Nguyễn Tiến Thịnh
Áo tím màu thời gian
1. Tan trường áo tím tha thướt bay qua phố chiều. Cho người viễn khách, đôi mắt nhung đăm chiêu. Duyên tà áo tím, nước thôi ngừng trôi. Hương màu áo tím tràn lên tím hồn tôi. Ôi! Màu áo tím! Vương vấn chi thân cát bụi. Khi mùa thu đến, khoe sắc hoa xinh tươi. Tưng bừng Oanh Yến, biển reo rừng vui. Đợi chờ muôn kiếp, gặp nhau lại nghẹn lời. ĐK: Từng phút não nề, tim hoang...
Bữa cơm cuối cùng
Chiều nào khói tỏa bếp rơm. Mẹ tôi sửa soạn bữa cơm cuối cùng. Mai kia áo đỏ môi hồng. Mốt nọ, chị theo chồng buôn bán bên Nga. Nhà nghèo, đơn giản cá câu. Canh rau muống ốc, bí bầu quê hương. Chị ôm mặt khóc sau vườn.. Con chim lìa đàn, tiếng hót bi thương. Chergno by Chergno byl !. Ba ngừng đọc báo ngoài hiên. Bổng dưng lo ngại chuyện máy đèn hạt nhân. Tan mơ xong...
Cánh cửa mở rộng
1. Cánh cửa mở rộng, chào đón xuân sang. Ngoài san mai, lan, cúc nở rộn ràng. Mẹ ngập ngừng dừng bước bên hiên. Thương nhớ con xa cách muôn trùng. Giông tố biển trời, hay nắng mới bon chen?. Những ngày lận đận, mưa gió chưa nguôi. Giục ba ra đi, để lại ngậm ngùi. Giọt lệ sầu mẹ giấu trên môi. Bưng thúng xôi đem bán chợ đời. Nuôi đám con khờ chạy ngược chạy xuôi. ĐK: Mươi...
Tôi không chết đâu anh (Tình sầu trong núi)
Nếu anh là đá, mời anh lên đồi núi. Trèo tới đỉnh Phù Vân nghe hát khúc tạ từ. Hòn vọng phu ôm con, mênh mông trời mưa mây phủ. Giòng lệ mãi tuôn tràn chiều chiều giá lạnh biên khu. Vì anh là đá, đá đã trơ gan cùng tuế nguyệt. Biển rộng sông dài, nước còn cau mặt với tang thương. Lá chết trên cành anh đành ru người tình tám hướng. Điệu ru buồn, đêm trường tủi...
Kẻ độc hành
Tráng sĩ bao phen mài gươm dưới nguyệt. Mộng không thành hận tủi nhớ Quỳnh Như. Đường Lạng Sơn di quan xuống Nam Định mịt mù. Duyên nợ hỡi! yêu nhau vì đồng tâm huyết.. Ta đâu là Hạng Vũ, Ngu Cơ, sông Ô oan nghiệt. Nàng chết cho ta khỏi bận lòng trắc trở nghiệp kiếm thương. Tiêu sơn, Phổ chiêu, Phạm Thái trang tuấn kiệt. Đời tàn theo bước phục quốc Lê (Cần Vương).. Ôi mây trời thu!!!...
Mẹ tôi, còn đó nỗi buồn
Từ khi tôi mở mắt chào đời. Mẹ dịu dàng âu yếm bên nôi. Dạt dào yêu thương, mênh mông dòng sữa mẹ. Bài hát ầu ơ đầy hạnh phúc, buồn vui.. Từ trong tuổi ấu thơ ẵm bồng. Mẹ là tàn cây là điểm tựa của đời con. Bầy chim bay lượn mãi giữ trời hồng. Bỗng ngỡ ngàng nghe mẹ dạy con tiếng Việt Nam.. Gió mùa thu đong đưa lá ngủ. Bốn ngàn năm nước mắt chảy...
Năm tháng mù sương
Thầy đứng trên cầu hồi tưởng nhừng ngày xưa đó. Cùng ước hẹn sau này sẽ gặp lại nhau. Màu áo nâu lấm tấm bùn lầy đất đỏ. Hỡi ơi! Dòng thời gian, cuộc bể dâu. Vài năm thôi, vòng khoai lang tan hoang trong nắng hạ. Mái trường thân yêu thay chủ đổi ngôi. Qua cơn mê mỗi người đi mỗi ngã. Thầy mù khơi mà trò không kịp nói nên lời. Nhắm mắt đi em, đêm với ngày...
Phan Thanh Giản
1. Bước thăng trầm, gập ghềnh giông bão đường quan. Giặc Pháp xâm lăng muôn dân ai oán, hãi hùng. Miền Đông công cán dã tràng, miền Tây khói súng mịt mùng. Thần công đại bác đang chờ nổ tung. Biết bao lần điều trần giữa chốn triều vua. Muốn tránh can qua, mở cửa canh tân nước nhà. Lá lay cành trúc la đà. Bắc phương Sư Tử ngủ gà. Vĩnh Long số phận chiều tà, xót xa. Lũ...
Sầm Nghi Đống
Ông Sầm là bạn Lý Bạch (không)! ông Sầm bạn vua Quang Trung (không)!. Gò Đống Đa năm nao, sao ông có đền đài hương khói. Ông Sầm là Sầm Nghi Đống (vâng) Tôn Sĩ Nghị , Hứa Thế Hanh. Tập đoàn bành tướng Càn Long, xâm lăng tàn sát dân mình. Ông Sầm, Thái Thú Thái Hà (vâng) ông Sầm cướp nước Nam ta. Về Bắc phương dâng công trăm xe ngọc ngà châu báu. Ông Sầm là Sầm...
Vó ngựa hồi hương
Đêm liên hoan! Trời ơi đêm liên hoan!. Hào khí Đông Á như sóng biển ngang tàng. Ba lần thua chạy ô danh Thành Cát Tư Hãn. Vỡ mộng bá quyền, vỡ mộng bành trướng Nguyên Mông. Đêm Thăng Long muôn vạn cờ bay phất phới. Dân quân vua quan mở tiệc Tây Trần ăn mừng sạch bóng ngoại xâm. Trận Tây kết, Vạn Kiếp Nội Bàng Lạng Sơn đều phơi thây giặc. Chàng nông dân nghèo danh tướng Phạm...