Nguyễn Tiến
Hoa cau vườn trầu
Nhà anh có một vườn cau. Nhà em có một vườn trầu. Chiều chiều nhìn sang bên ấy. Hoa cau bên này rụng trắng sân nhà em. Anh lên đường mẹ xin nắm trầu nhuộm áo cho anh. Một lá trầu xanh thắm tình em.. chẳng phai màu. Hoa cau rụng trắng sân nhà em. Mà hương cau ngan ngát quanh vườn trầu. Anh thương em rồi sao anh chẳng nói. Để hoa cau rụng trắng đêm trăng buồn !.
Tìm em câu hát dân ca
Anh về tìm em qua câu dân ca. Con mắt liếc lại bằng ba đứng gần. Câu hát mời trầu Hà Nam quê ta. Duyên dáng thiết tha phủ Lý quê nhà. Câu dân ca, có tự bao giờ. Mà để thương để nhớ để đợi để chờ. Về bến Phù Vân đi trên con đường mới. Tìm câu dân ca. Về Bắc thanh châu vẫn nghe câu ca nao lòng. Anh qua chợ bầu, tìm mua hàng cau. Anh...
Nhớ đêm giã bạn
Hội đã tan rồi, chia tay bên dòng sông. Chiếc nón quai thao xôn xao câu quan họ. Đến hẹn lại lên người ơi đừng quên nhé. Con đò bồng bềnh nhớ nhau gọi câu mình ơi.. Người ơi trăng rằm hội quê tôi. Trăng về nơi đầu thuyền lung linh mặt nước. Bồng bềnh trăng soi, hội đã tan rồi.. Ngồi tựa mạn thuyền. Để nước mắt ai ướt đẫm vạt áo. Người ơi, câu hát trao duyên rồi...
Nghe em hát còn duyên
Version 1: lời theo phần trình bày của ca sĩ Lương Nguyệt Ánh. Người ơi, yêu em, yêu em người ở đừng về. Người ơi người ở đừng về, Người ơi người ở …. 1. Em vẫn thường nghe hát bài dân ca rằng:. "Người ơi, yêu em người ở người ở đừng về.". Đến hôm nay lại nghe anh hát. Câu hát còn duyên kẻ đưa người đón. Mà người ơi, người ở ... ĐK” Anh hát còn duyên...
Chiều mưa Hà Nội
Chiều nay Hà Nội mưa rơi, rơi vào nỗi nhớ. Chiều nay Hà Nội mưa rơi, rơi vào kỷ niệm!. Mưa, mưa về trên phố xin hạt mưa rơi. Về nơi miền thương nhớ. Em gửi cơn mưa chiều về phương anh. Mưa mưa về trên phố nhớ chiều Hồ Tây. Ai đợi chờ ai buông dài tóc mềm. Ánh đèn vàng ngoại ô, đưa em về phố vắng. Anh đếm hạt mưa rơi, đêm Hà Nội. Hạt mưa bay...
Nam Định mình ơi
( Ư..hự..ư..hừ..). Kìa kìa một chiếc thuyền nan. Chở khúc hát văn mênh mang nỗi nhớ. Kìa vầng trăng soi những vần thơ. Thuyền về qua bến đò quan, cho tôi là tôi ghé nhờ. Nửa đời xa quê nay lại về bến cũ người xưa. ĐK: Nam Định mình ơi. Hoa xoan rơi trắng đường quê. Nhớ đêm hội chèo, nhớ chợ viềng mồng tám. Nhớ nắng biển quê hương, nhớ mùa lúa chín vàng. Nam Định mình ơi.
Nhớ mãi một miền quê
Người ơi, ta đi bên nhau dưới trời xứ Thanh. Dù mai này có phải chia xa. Thì lòng người Thanh Hóa vẫn đợi vẫn chờ. Nắm tay nhau đi dưới hàng dừa xanh. Thanh Hóa quê em vui ngày hội. Rợp bóng cờ hoa lung linh trong màu nắng. Một miền quê em đắm say lòng người. Đưa anh đi qua một miền di sản. Thành nhà Hồ xây ngàn ngàn lớp đá. Dưới ánh trời xanh ai cỡi...
Về với xứ Thanh
Về đi anh đưa ta về xứ Thanh lung linh trong màu nắng. Về đi anh Thanh Hóa anh hùng dô ta, dô ta qua bao đời trận mạc. Ngả nghiêng bóng kinh thành đất nhân kiệt địa linh. Về đi anh thì ta mới thấu tình người xứ Thanh. Về Thanh Hóa rau má quê ta ấm tình người lam lũ. Bao đời trận mạc vẫn son sắc thủy chung. Một miền nắng cát khô mưa dầm bão vùi.
Cánh võng mẹ ru
Bao năm trở lại quê nhà. Mẹ không còn nữa. Nhưng mẹ là...quê hương.. Vẫn hàng tre biếc xuân trường. Vẫn bờ cát trắng hàng dương thuở nào. | | | | |. Nương khoai ruộng lúa thấp cao. Sông Lam một dải sóng xao, sóng xao đôi bờ. Đường làng gợi nhớ ngày xưa. Chân trần mẹ bước nắng trưa hanh gầy.. Mẹ ơi ... con đã về đây. Làng quê còn đó, mẹ giờ nơi nao?. Đói khổ...