Nguyễn Thu Thủy
Đà Lạt và em
Đà Lạt bồng bềnh vì tóc em bay. Hay sương sớm còn luyến lưu chiều xa nào. Tôi đứng trên đồi thông reo gió hú. Nghe đất trời thầm thì giao duyên.. Em lặng trong hoa nghiêng dáng ngoan hiền. Đôi mắt ngước thềm xuân bỏ ngỏ. Có chiếc lá nào rơi trên mắt cỏ vàng xanh.. Mùa khẽ chạm mùa. Em của bao giờ con nước nhỏ nhoi. Làm xanh mát khoảng đời anh trở lại. Bỗng thương mình...
Chiều trên phố mong chờ
Có những chiều một mình trên phố. Chiếc lá úa rơi theo vạt nắng tàn. Cứ chao nghiêng trong chiều quạnh vắng. Nghe nhớ thương phong kín nẻo về. Thôi thế thôi còn gì hoài mong. Cho phai dấu hương tình nồng chìm vào quên lãng. Ai hát khúc ân tình gọi mùa thiếu nữ. Ai gửi câu nồng nàn về phía ngày xanh. Phố buồn một mình bước lẻ loi.. Yêu thương dâng lên đầy khóe mắt. Phố nhớ...
Lạc dấu
Những cánh hoa đào trôi trên sông vắng. Em ơi xuân đã tàn rồi. Có một chút gì hắt hiu trong nắng. Để buồn câu hát xa xôi.. Tôi thắp tình tôi lên trang giấy mới. Gió quá rừng cũ cho vừa bâng khuâng. Cái hẹn đào nguyên đành tâm mất dấu. Hoa nở từ tâm dù đã bao lần. Nối sợi dây đàn buộc vầng trăng khuyết. Tay chạm vào đâu cũng thấy mù sương. Em lẫn vào đâu...
Tạm biệt nhé mùa hoa
Ngủ ngoan nhé những mùa hoa lãng quên. Trong khu vườn yêu giấc. Giấc mơ nào đã trôi vào đêm có còn thức dậy.. Ngủ ngoan nhé những ước mơ ngát xanh. Con bướm vàng ươm cánh nắng. Sẽ không quay trở lại khu vườn kia đã hoang tàn rồi. Chỉ còn những cánh hoa héo khô. Chỉ còn mặt đất lặng câm. Và núi cũng gục đầu lặng câm hờ hơ. Bay đi nhé những khát khao hòa vào...
Khắc khoải đêm
Người đàn bà kéo sợi dây đàn buộc vào mặt trăng níu trời xanh về cho mình. Người đàn bà lắng nghe từng tầng âm thanh chợt buồn chợt vui. Mùa tiếc mùa chênh chao nỗi buồn con gái. Có hạt mưa từ xa xôi trở lại thổn thức thanh âm.. Người đàn bà có được bên mình một người đàn ông thấy tình yêu thật vô cùng. Người đàn bà lắng nghe từng dòng yêu thương ngập tràn hạnh...
Nắng sông Hàn
1. Nắng vàng trải đầy trên phố. Nghe tình chất ngất men say thơm nồng. Nắng vàng rực rỡ trên mái hiên lao xao. Hàng lá me xanh phủ mờ. Sông Hàn đầy nắng chở đầy giấc mơ tôi. Chở gió về níu tuổi thơ bay.. 2. Có còn từng chiều nghe gió. Hong dòng suối tóc mây bay Sơn Trà. Có còn dòng sông mãi hát ru lênh đênh. Một khúc ca dao mặn mà. Mơ về giọt nắng...