Nguyễn Thiện Tơ - năm: 1950

  • Mộng giang hồ

    1. Rồi ngày mai người khách của gió sương. Tình đời không vương vấn lại lên đường. Trong gió sớm đi về nơi sương lạnh. Vượt bụi đường dừng chân phía rừng xanh. Ngừng nơi đây trong muôn ánh sao đêm. Thì thầm nghe sơn ca hòa trong gió. Có những lúc dừng chân triền núi. Mơ nghe tiếng du ca xa vời. 2. Lòng du khách lúc hoàng hôn như trầm lắng. Trời bình minh đang chờ đón khách...