Nguyễn Tất Vịnh
Mỏi mòn
Người đi cho tôi ngóng đợi. Ngỡ ngàng say men chua cay. Còn gì? chút sầu rã rượi. Xa người mê muội tình ngây.. Ôm muộn phiền gởi gió heo may. Chợt nghe hồn mình mỏi mòn. Yêu người nên cũng dạn dày. Lá vàng bay đã mấy thu này.. Ôi mong manh hương nắng rồi phai. Ôi long lanh nước mắt tìm ai. Nghe hư hao cũng tựa khói mây. Còn xanh xao đọng lại tháng ngày..
Mưa ở quê người
Chiều nay mưa rơi buồn chơi vơi. Ngó ra con đường nằm im buông xuôi. Rưng rưng lòng nhớ về xa lắm. Mưa ơi buồn thương với một trời.. Thêm mùa mưa rơi thêm xa xôi. Quê hương mông lung trong mưa bồi hồi. Nơi này quạnh vắng xót xa quê mẹ. Thôi rồi lưu lạc những tiếng ru hời.. Mất bóng em nhòa mưa mênh mông. Tôi một mình đêm ngóng ngày trông. Thời gian câm lặng hờn căm...
Xuân mênh mông
Xuân về thơm đóa hồng. Xuân về trong cõi lòng. Hãy rước đuốc đón tình yêu. Hãy ngước mắt xua đìu hiu. Xuân cho ta mãi yêu kiều.. Xuân về xanh đất trời. Xuân về tươi thắm đời. Hãy cất tiếng hát khúc nhạc vui. Tay trong tay ta thảnh thơi. Chào mừng mùa xuân mới.. Hãy nói với nhau những lời. Cứ tin ngày mai sáng ngời. Mái tóc em bay bềnh bồng nắng ban mai. Nắng đùa với...
Nghe như bồi hồi
Đời người rồi qua đi trong heo may trong gió mưa. Tiếc thương rồi phôi pha. Còn lại gì không ôi xa xăm ôi lãng quên. Cho dù là trăm năm. Có bao lần xuân xanh ai biết đâu phận mình.. Cuộc đời là nhung nhớ với ước mơ đợi chờ. Cuộc tình dù tha thiết vẫn xa xôi nào ngờ. Có phút giây nào mình lẻ loi. Xót xa trong bồi hồi. Ngỡ như mình tả tơi.. Buồn phiền...
Nỗi niềm
Trên hừng xanh có trời và trong lòng ta có đời. Đời ta bao ngày trôi qua cũng như cỏ cây sinh ra. Đến xuân thì cây đơm hoa còn ta lớn dậy mộng mơ.. Loài dế hát lúc đêm thâu, lũ côn trùng ngước mặt nguyện cầu. Còn ta đứng giữa mênh mông yêu em lòng bỗng ngập ngừng. Sỏi đá lênh đênh gập ghềnh đời ta lăn hoài rưng rưng.. Một mai lưu lạc hôm nay còn đâu...
Một ngày qua đi
1. Một ngày qua đi ta chờ đợi gì?. Một ngày qua đi ta còn lại gì?. Chờ đợi trong ta mỏi mòn heo hút. Thời gian ngẫn ngơ chập chờn u mê. Một ngày qua đi ta còn lại gì?. Còn lại xa vắng vàng uá xuân thì. Còn lại trên vai phủ nhiều tóc trắng. Nghe như chẳng còn thiết gì tình mê si.. Xuân qua đi rét lạnh còn vương đắng lòng. Hạ qua đi ta không...
Mưa thao thức
Em ngẩn ngơ thức hoài không ngủ. Tiếng mưa nào róc rách đêm thâu. Đời cứ mãi trầm luân cư ngụ. Tình đắm lụy mê trăn trở nỗi đau.. Em cứ đợi người chưa thấy lại. Giọt mưa rơi chất ngất ơ thờ. Em chợt ngỡ hồn hoang tê tái. Con ngõ buồn lặng đứng dang mưa.. Chiều qua phố thấy toàn thiên hạ. Anh chia tay lặng lẽ bao giờ?. Chỉ còn có cô đơn ở lại. Một mình...
Kỷ niệm cho anh
Này anh hỡi! giờ xa cách rồi. Còn đâu nữa, hai ngả đôi nơi. Chiều nắng đây chỉ mình tôi. Đứng ngắm mây trôi, chim về cuối trời.. Hoàng hôn phai đêm xuống rồi.. Đường về gập ghềnh. Bơ vơ chiếc bóng tôi đi với cô đơn. Mang theo luyến nhớ những kỷ niệm của anh. Và của tôi khó phai mờ. Dù thời gian có chia xa. Anh với tôi vẫn không quên những đêm mưa dưới ngọn đèn...
Đưa em về lần cuối
Tình gian dối còn gì để nói?. Đưa em về lần này là lần cuối. Những ân tình héo lạnh rồi. Đời lọc lừa mong sao tình dài lâu. Thôi em về bên ấy yên vui.. Em đã cho tôi nhiều đắng cay. Tôi không còn gì. Không còn gì cho em cuối cuộc tình này. Chỉ còn những đêm say những đêm say. Ngủ với mộng trắng tay.. Em về đi có gì bối rối. Tình mặn nồng đã...
Lênh đênh
Cây ngủ khi mùa đông về ngó. Chim không bay nữa tìm chỗ ngồi. Chùm mây kéo lại ôm làn gió. Còn em đứng chờ anh mãi thôi.. Có thể xuân về khơi nỗi vui. Chẳng qua là nói để sầu vơi. Giờ đã mất quê tình dang dở. Xót xa vô cùng lênh đênh xứ người.. Biết ai còn nhớ để tìm tới. Trăng đêm thu đã lạc lối cung hằng. Đã hoang vu hương sắc huy hoàng. Có...
Đoạn rời nỗi nhớ
Đi hết con đường nào hoang phế. Không thấy thân quen của cố hương. Không thấy dịu êm buồn như thế. Chỉ thấy đêm và ta nhuốm sương.. Ôi, dường như xót xa lòng rồi. Mấy mươi năm làm kiếp chơi vơi. Cứ bước đi con đường không đến. Chưa về thăm lại chốn nằm nôi.. Mắt không khóc mà lòa nước mắt. Hồn rong chơi trong quá khứ mù. Hai tay hụt hẫng tình son sắt. Mất lối ân...
Biết làm sao gần
1. Tôi yêu em trong ánh mắt nhìn. Tôi yêu em một nhớ nhung hiền. Ôi long lanh những phút êm đềm. Nghe trong tôi thiết tha nỗi niềm. Trông chờ nào chập chờn xao xuyến.. 2. Em quanh đây em đã xa mờ. Tôi hoang vu tôi bỗng ru hờ. Tôi lang thang biết mấy bến bờ. Còn lại gì tháng ngày hững hờ. Đợi em mãi tôi thành ngu ngơ.. ĐK:. Em yêu ơi em có hay chăng?.