Nguyễn Tất Vịnh
Hương nhớ
Có giấc mê êm đềm. Bay lên tóc em sương mềm. Có dáng em đi về tôi đứng nhìn.. Một vài thao thức trống canh. Hát tênh khúc ân tình. Bâng khuâng lũ tơ đồng. Se sua hạnh phúc âm thầm.. Long lanh hơi gió lay giữa trời mây. Mênh mông hương nhớ thơm trên cành. Hoa dại hoa lấp lánh óng ả tơ vàng. Dường như ngây ngất say. Tình yêu tôi nâng niu giang níu cơn mê.. Vương...
Nhớ nhau
Rồi thì nhắn với ai đây. Xa xôi chi lắm đọa đày nhớ nhung. Đời nhau ai bảo chơi chung. Để nay cách biệt lạnh lùng nỗi đau. Em ơi giờ đứa ôm sầu. Người kia ôm nhớ canh thâu khóc thầm. Nhiều đêm thức trắng trầm ngâm. Ước sao kéo được xa xăm tới gần. Thời gian đến có một lần. Rồi đi qua để nợ nần chi không. Mà tình vương víu bâng khuâng. Tình xa níu kéo...
Trả lại người
1. Tôi trả lại người đó. Tình yêu trong cuộc đời. Tôi chẳng còn gì nữa. Để giữ người cho tôi.. Tôi trả lại người đó. Tôi biết tôi thật nhiều. Quay lại mình để ngó. Chỉ thấy mình đìu hiu.. ĐK1:. Tôi trả lại người đó. Cho người đi bình yên. Bởi người còn tóc mềm. Bởi người còn dáng hiền.. Tôi về buồn da diết. Bởi yêu người thiết tha. Người có buồn có biết. Tôi đi giữa...
Chiều bâng khuâng
Ngày trôi êm êm dừng trên bến dĩ vãng. Ngồi bên nhau nơi quán ven đường. Lặng yên nhìn dòng sông trôi xuôi. Tuổi xanh mênh mang đời xao xuyến mơ mòng. Em hứng xuân biếc anh lòng trĩu bâng khuâng. Chiều tàn gần hơn âm u cõi hồn. Nói chi tha thiết buồn. Em về còn anh chia ly. Thời gian bao năm qua rồi. Trên sông Hàn nhớ con đò chiều. Tôi đưa em qua sông ngẩn ngơ...
Huế xa
1. Xa Huế rồi thật sao người ơi!. Dòng Huơng Giang đó vẫn trôi êm đềm. Hay dâng âm thầm niềm mơ tiếng hò xa vắng rồi. Đông Ba chắt chiu hoàng hôn. Phố buồn.. Giờ đây Huế đã thật xa. Chao ôi nhớ mãi Nam Bình. Vỹ Dạ hương cau thơm ngát ân tình. Dốc Nam Giao đón đưa ai về Bao Vinh. Vành nón che nghiêng dáng hiền.. Thần kinh đưa ta vươn vai với đời. Cũng đành...
Phố núi Sơn Trà
Phố núi Sơn Trà chiều nhẹ bay lên. Phố núi thật thấp bên bờ biển xanh. Nằm nghe sóng vỗ trăm năm. Nằm nghe gió núi gọi đêm. Nằm nghe suối hát ru tình.. Phố một con đường vừa đủ xôn xao. Người đến người đi ai biết ở đâu. Đường về nhà em cuối phố thật gần,ôi mát lành vòm cây che nắng. Ngõ nào cũng bờ rào hoa giăng tôi lạc nẽo mơ tới thiên thai. Tôi đứng...
Hương tóc em
Suối tóc em xanh bay bay miền gió tạnh. Em nghiêng cười với nắng lúc hoàng hôn. Em chở đi đâu mắt xoe tròn tuổi mộng. Dáng em hiền tôi đắm đuối hồn mê.. Em qua đây tôi ngỡ quen từ lâu. Hay mùa xuân vừa rớt hương ngọt ngào?. Em long lanh cho hồn tôi đứng lặng. Tôi quên đời quên cả những mòn hao.. Rồi em đi qua ngẩn ngơ còn đó. Ước mơ chợt buồn ước mơ...
Cảm ơn
Em có phải là bình minh tôi thức dậy mà em lồng lộng nồng nàn. Em có phải là ban mai nắng dại sưởi ấm tâm hồn tôi âm thầm mơ mộng. Em có phải là hoàng hôn lặng lẽ ru tình tôi mênh mang. Ôi em có phải là đêm xanh gợi nhớ. Vương lòng tôi hương nồng đầy đặn giọt tình bỗng long lanh.. Tôi xin cảm ơn, cảm ơn đôi mắt người biêng biếc hoa sao. Tôi...
Nguyện cầu
Lâu rồi con chưa về thăm ba mẹ. Hai đấng sinh thành che chở đời con. Vì cuộc sống bôn ba nơi xứ lạ. Vẫn một lòng con khắc cốt ghi ơn.. Dù cuộc sống có xa hoa tráng lệ. Hay giông bão mưa tuyết dập vùi. Trong tim con vẫn in đậm bóng hình người. Cha kính yêu ơi mẹ kính yêu ơi.. Tiếng ba ơi con chưa một lần được gọi. Mẹ thay cha gánh nặng một đời.
Nguyện cầu
Lâu rồi con chưa về thăm ba mẹ. Hai đấng sinh thành che chở đời con. Vì cuộc sống bôn ba nơi xứ lạ. Vẫn một lòng con khắc cốt ghi ơn.. Dù cuộc sống có xa hoa tráng lệ. Hay giông bão mưa tuyết dập vùi. Trong tim con vẫn in đậm bóng hình người. Cha kính yêu ơi mẹ kính yêu ơi.. Tiếng ba ơi con chưa một lần được gọi. Mẹ thay cha gánh nặng một đời.
Trầm ngâm
Còn lại bao luyến tiếc xao xác cơn bão nổi trôi. Lửng lơ chiều buồn bã, níu thời gia ngẩn ngơ. Tình cưu mang muộn phiền vấn vương ân tình mây gió. Cho nỗi lòng chơi vơi, cho đìu hiu bồi hồi.. Ta hoài trông xa xăm, hứng huy hoàng nhung nhớ. Ôi còn đâu tương phùng đời sao quá dửng dưng. Quay về thăm cơn mộng, còn gì để hát ru. Lá mùa thu đã rụng, để xanh xao...
Miền thương nhớ
1. Tôi về miền thương nhớ có đường đi lối về. Dài mấy dặm sơn khê chiến chinh choàng thế kỷ. Chiều nắng vàng như thế bóng chạy dài trên đê. Tôi tìm mình nhỏ bé tôi hát cho mình nghe.. Tôi lớn lên từ đó xa miền ấy bao giờ?. Mẹ đứng ngóng ngẩn ngơ tôi đi xa thật xa. Tôi thương nhớ mẹ già, em yêu dấu mặn mà. Trên đê còn nắng vàng, soi bóng ai chiều...