Nguyễn Quốc Học
Lãng đãng đêm Đà Lạt
Dào dạt sương rơi xuống phố muốt sa nghiêng bờ vai. Bụi đường xa thông vi vút vẳng chuông ngân niềm nhớ. Lời nguyện đêm rơi hoa trắng đẫm chân trú ngoại ô. Tím nắng khi chiều buông, nghỉ chân xiêu đường mòn.. Mặt hồ loang trăng sơn cước ngỡ hương bung vào tay. Đèo Pren lên phía dốc uốn quanh co mành lá. Dạt về đây muôn hơi giá quấn khăn huơ lòng tay. Ngắm cơn mưa phùn bay,...
Trở mình con sóng vỗ
Ngày biển dạt sóng khơi. Thẳm sâu nối muôn nghìn trùng. Cồn cào rao khúc hát. Quặn lòng chẳng nguôi yên.. Rì rào gối đêm sâu. Bàn chân nào bé dại. Biển hoang vu thổn thức. Ngoài xa làm sóng xô bờ.. Biển hát ngàn khúc ca. Đại dương trở ngàn vết thương. Bên gành đá.. Lời sóng vỗ biển khát sâu. Còn hát giữa niềm nhớ thương. Đời chưa yên gieo ngầm cơn bão.. Dìu cánh nhạn về chân...
Phố sương và em
Mắt biếc trập trùng in hình mái phố. Chiều lên đồi hát giữa phố đợi sương. Dạt mềm cánh cung níu đêm vào tay. Phố sà gần nhau Pleiku yêu thương.. Em mang phố nhỏ rong chơi một đời. Chuông ngân tiếng nhẹ lòng đưa bồi hồi.. Màu rừng vừa xanh biển hồ long lanh. Phố quen tình câm mãi chưa gọi tên.. Về đâu tình ơi sương tan tứa rồi. Dã quỳ chín vàng trên môi à ơi. Về...
Ánh sao biển
Một ngày thật dài bàn chân in cát du ca. Dạt vườn sao sa tìm thêm dáng mơ yêu kiều. Gió lùa cơn khát tình trêu gác bóng lênh đênh. Có khi ngập ngừng tiếng khua nhẹ nhàng chập chùng hoa sóng.. Cánh nhạn thật thà tìm nhau đêm lúc ban sơ. Mặn mà pha lê trở khuya ngóng trông canh tàn. Với tình thê thái hẹn nhau thuở muốt tay mai. Khúc tơ se lòng tháp xưa bên gành...
Có về mùa tháng ba
Nắng tràn gian phòng nhỏ. Mùa tháng ba cháy bùng ran hơi đất. Thuở mắt sâu trộm bờ mi thầm thì. Chia dấu giày chật mái phố không gian.. Nắng muốt đong lối dài. Rừng cao su con đường bụi đỏ vai. Níu giấc mơ trổ trắng xua mây hạ. Anh đi tìm bốn phía bặt tâm tư.. Có về... mùa tháng ba. Em lơ đễnh phôi phai miền áo trắng. Cháy trong anh khung trời mưa rực đỏ. Màu...
Biệt khúc đóa hoa sầu
Ngồi bên phố xanh màu. Phơi màn sương cuối dốc. Giọt nắng chiều đi mất. Chòng chành nhận ra nhau. Những cánh hồng thuở nghe phố hát. Dẫu bạc đầu tìm kiếm một đời.. Có phố phường thuở gọi tên em. Những mái nhà nằm gội cơn mưa. Nghe mặt hồ vỗ sóng vào trong. Có nỗi niềm về hiện đêm thâu. Sót mối tình cuộc đời kim khâu. Nhật ký đóng lòng nhau.. Tiếng thở dài mọc dại hoang...
Bóng nắng viễn phương
Đường dài phù hoa khi nắng mang con tim mù lòa. Băng qua sương mờ đục hình hài đậu miền xa xanh. Rồi tình dạt bóng mây phiêu lãng du lăn trầm kinh mai. Nốt trầm động phút viễn phương tiếng đàn chìm trôi biệt khúc.. Nắng khuya trền cỏ hồng bạc lấm giã cầm cung tơ chiều. Cuộn vào nép tàn tro thuở trăng lưu dáng huyền. Nắng vẫn còn thì thầm đi gieo lời căn nguyên. Sứ giả...
Cung thu mưa
Anh ngước lên đồi mưa rừng trắng phủ. Nhạt nhòa lên khơi chiều về chưa nguôi. Tình còn pha phôi nhặt nhánh lan rừng. Ghì bóng mây chùng nhuộm áo mù sương.. Từng giọt mưa thu phố núi nghiêng nghiêng. Trập trùng cuối dốc mòn mỏi lòng chân. Ngồi hoài gác vắng bước ai thật gần. Để rồi cứ ngỡ mộng tìm dưới hoa.. Thoáng chia xa mùa cũ. Lá vàng mấy độ. Theo làn men khói. Chìm mãi triền...
Đồi vàng
1. Trời thu sang mây đua hoa vàng chiều úa. Rừng lao xao thông xanh bên đồi chợt hát. Và mây trôi như có điều gì không biết tên. Để thu về rồi sao lãng quên. Cánh hoa nào hườm rơi cuối đồi.. Rồi thu mang cho em thêm hồng đôi má. Rồi êm êm đôi chân đi về chợt mát. Mà em ơi! Gia Nghĩa đồi vàng len ý thơ. Đón thu mặt hồ thêm ngát trong. Xốn xang...
Khúc tình Tây Bắc
Đi dọc miền biên giới anh đứng lại nghe tiếng suối thầm thì. Màn sương giăng phía núi dựng cổng trời thênh thang. Róc rách guồng xoay mang nhạc nước đi hoài. Thấp thoáng bản em ven ruộng lúa thật cao cao.. Lắng tai nghe trên đồi lời ai hát trong rừng mơ qua. Chân anh ngỡ lạc loài khăn piêu còn ngóng chờ. Màu áo say trắng khuy cài xòe hoa. Nhìn phía anh đôi mắt nào trong veo..
Bản tình ca tinh khôi
Về một ngày vui hoa rộ khắp trời. Ta rong chơi đi chậm vào đêm. Xua nhọc nhằn lạc miền hoang phế.. Đếm những đắn đo dịu vơi tiếng đàn. Có đôi khi trải lòng trống không. Níu giọt trầm nhẹ xuống đôi chân.. Đem bài tình ca về trong bão giông. Thở mềm môi vào trong nốt nhạc. Lời chân như dịu bớt chông chênh. Xin đặt bàn tay làm xanh khóm hồng. Nhặt niềm riêng hơi thở tan...
Bản tình ca tinh khôi
Về một ngày vui hoa rộ khắp trời. Ta rong chơi đi chậm vào đêm. Xua nhọc nhằn lạc miền hoang phế.. Đếm những đắn đo dịu vơi tiếng đàn. Có đôi khi trải lòng trống không. Níu giọt trầm nhẹ xuống đôi chân.. Đem bài tình ca về trong bão giông. Thở mềm môi vào trong nốt nhạc. Lời chân như dịu bớt chông chênh. Xin đặt bàn tay làm xanh khóm hồng. Nhặt niềm riêng hơi thở tan...