Nguyễn Phú Quang

  • Quảng Trị dòng sông thương nhớ

    Chảy vào lòng Quảng Trị mênh mong. Con sông xanh muôn đời nước vẫn trôi. Một miền quê gió Lào cát trắng. Quảng Trị quê tôi nghèo lắm. Một giọng hò chiều nghe trên sông. Con đò ai giữa dòng ngược xuôi. Chảy về đâu theo áng mây trời. Dòng sông xưa một thời đạn bom. Một thời hùng anh. Nhìn về đây đôi bờ Hiền Lương. Bên đợi chờ bên ngồi nhớ thương. Nhớ người đi xa, nhớ người...