Nguyên Phong

  • Mặc kệ

    Tình đến khi đã xế chiều. Nhưng vẫn ấm áp nồng nàn như tình thơ. Một chút ghen ghen, một chút hờn dỗi. Anh đã đi đâu về đâu?. Khi nắng ban mai buông chiều hoàng hôn. Mặc kệ nắng gió, mặc kệ mưa giông. Dù cho tình yêu hay tình đời…, tình bão. Mặc kệ sự đời, mặc kệ thế nhân. Anh vẫn yêu em, dìu em đi giữa dương gian.