Nguyễn Nhất Huy
Lặng lẽ mùa xuân
Đêm mùa đông bâng khuâng tiếng ca. Riêng tặng anh nơi biên giới xa. Khi nụ hoa nở bên hiên nhà. Anh còn đi bên trời băng giá.. Cho đàn em thơ ngây ngủ yên. Anh còn đi trong bao gió sương. Con đường xưa lá rơi êm đềm. Như tình anh em không lãng quên.. ĐK:. Tháng ngày anh vẫn ôm súng gìn giữ quê hương. Tháng ngày mưa nắng biên giới màu áo pha sương. Như tình yêu...
Lãng quên
1. Người con gái bước trên bờ cát với đôi chân trần. Người con gái bước bên đời vắng xót xa bao lần. Và mơ về một vầng trăng xưa rồi mơ về từng bờ dâu thưa. Mà giờ đây lạc bước chân giữa trời phiêu lãng.. 2. Người con gái bước đi từ những vết chân đau mòn. Người con gái đứng lên từ những vết thương trong lòng. Rồi đi về vùng trời rêu phong và nghe đời...
Em đừng là bóng đêm
1. Nhìn từng giọt mưa rơi. Trong tim ta nhớ thương một người. Một người tình thơ ngây. Làm sao biết đời bao đổi thay. 2. Ngày nào người qua đây. Cho ta quên nỗi đau cuộc đời. Rồi một ngày em đi. Từng giọt nước mắt rơi trong tiếng cười. ĐK:. Ta yêu em trong giông tố cuộc đời. Đôi môi em mang hơi ấm tình người. Đã xoá hết bão tố phong ba. Và sưởi ấm con tim...
Cơn mưa cuối cùng
1. Trời làm cơn mưa cuối mãi rơi trong cuộc đời. Nguời vì sao không tới để mênh mông tình tôi. Nhìn từng hạt mưa rơi lòng chợt thấy xót xa kiếp người. Bước chân em qua đời như cánh chim bay về nơi cuối trời.. ĐK: Kìa một ngày em đi bên đời hoa tím nở. Rồi từng chiều mưa rơi trên nỗi nhớ không tên. Rồi một ngày em quên, quên nỗi đau dịu dàng. Quên tiếng chim...
Tình đã vội quên
1. Khi anh thấy em trong tay người xa lạ. Khi anh thấy em trên phố đông người qua. Khi anh thấy em đi trong chiều băng giá. Phút giây nhớ thương, nhớ thương giờ đã phôi pha. Anh như cánh chim bay trong trời xa lạ. Con tim giá băng nghe giấc mơ nào qua. Cô đơn bước chân đi trong chiều băng giá. Phố quen, phố quen, phố quen bây giờ xa lạ. ĐK: Rồi mai xa cách...
Khi lá vàng rơi
1. Có những đêm nào mình nhớ tên nhau. Có phút giây nào đời vắng xôn xao. Khoé mắt mùa thu vương bao lá sầu. Có chút hồn nhiên giờ biết tìm đâu.. 2. Có lúc âm thầm đường phố không tên. Nhớ phút giây đầu cùng bước bên em. Chiếc lá vàng rơi rơi trên tóc mềm. Ngỡ mãi còn nhau ngày tháng bình yên.. ĐK:. Những phút gần nhau đâu biết sẽ biệt ly. Trái đắng tình yêu...
Nhớ em mùa đông
1. Em yêu ơi, mùa đông vừa đến. Nghe lòng anh nhớ em nhiều hơn. Anh thương phút ban đầu mình về trong mưa ngâu. Mưa rơi phố không người, mình cầm tay bên nhau. Yêu thương ai biết đâu ngày sau.. 2. Như trong mơ, tình yêu vừa đến. Em hồn nhiên phút giây đầu tiên. Ta qua những con đường ngọt ngào câu yêu thương. Em đi tóc mây bồng, cuộc đời anh tơ vương. Xa nhau, anh...
Những ngày nắng lên
1. Trong nỗi buồn lãng quên. Tình như gió thoáng qua một đêm. Mơ những ngày nắng lên. Để cơn đau vùi trong bóng đêm. Năm tháng đi qua tình là trang giấy. Em viết tên anh một lần sau cuối. Em viết tên anh trong những đắm say một thời. 2. Năm tháng rồi cũng qua. Còn ai nhớ những câu tình ca. Trong khối tình xót xa. Chợt nghe như lòng thêm thiết tha. Ta đã yêu anh...
Mãi là niềm đau
1. Em mãi là niềm vui. Niềm vui cho mọi người. Em mãi là niềm đau. Niềm đau cho một người.. Tình yêu vừa thoáng qua đây. Buồn như màu áo em bay. Một phút em vui bên người. Từng bước cô đơn anh về. Là biết xa nhau từ đấy.. 2. Em mãi là mùa xuân. Mùa xuân cho cuộc đời. Em mãi là mùa đông. Mùa đông cho một người.. Chiều nay ngồi ngắm mây trôi. Tìm đâu...
Tình không đổi thay
1. Người hỡi dẫu năm tháng phôi pha cuộc tình. Lòng vẫn ngỡ như có anh bên đời mình. Đêm mùa đông ray rứt nhớ tên anh. Ôm tình yêu trong nỗi nhớ mong manh. Anh chỉ đến bên em trong bao đam mê ngày tháng. 2. Người hỡi dẫu anh đã ra đi thật rồi. Lòng vẫn ngỡ như có anh trong cuộc đời. Đêm từng đêm em vẫn nhắc tên anh. Mang vầng trăng che chiếc bóng cô...
Trái tim vô tình
1. Từng chiều nhìn lá khô rơi bên hiên. Anh nhớ em mùa thu gọi tên. Dòng đời lặng lẽ trôi trong cô đơn. Ta hát lên cho tình yêu đến.. Đã bao lần gọi tên em giữa cô đơn. Bước chân về đời ơi sao quá mênh mông. Đời đã xa mùa đông.. 2. Cuộc đời là giấc mơ mang tên em. Những tháng năm đời không bình yên. Người về vội vã quên câu yêu thương. Ta khát...
Người tình
1. Đời có những nụ hồng mọc lên giữa khung trời bão giông. Người có những hẹn hò làm đau đớn trái tim chờ mong. Lần đầu gặp em lòng mang giông bão. Trái tim ta trăm năm u buồn bỗng vui lên khi môi em cười phút giây. 2. Tình ngỡ đã thật gần mà em vẫn chưa yêu người đến sau. Tình chết giữa ngọt ngào để ta mãi mãi mang niềm đau. Đành lòng chào nhau ngàn...