Nguyễn Ngọc Thiện - năm: 1994
Thôi em hãy về
1. Thôi em hãy về, mối duyên mình nhạt nhòa như bóng mây. Thôi em cứ đi, để em lại một mình trong xót xa. Chiều buồn qua mau bóng tối quay quanh mù khơi. Ngồi ôm thương nhớ nghe con tim anh lạnh giá. 2. Anh đâu có ngờ, mối duyên đầu tựa như chiếc lá thu. Xoay trong bão giông, ngỡ duyên mình được đời chấp cánh bay. Tình sao chua xót, nhức nhối trong Anh từng đêm.