Nguyễn Ngọc Bảo

  • Dòng sông cạn

    1. Dòng sông không mang con thuyền. Nên đành muôn đời đứng đợi. Để trông bên kia đáy bờ. Để bên đây ta mong em suốt kiếp. Dòng sông không mang con thuyền. Nên tình đấp đầy sử dạ. Để em vui chơi bên kia bờ. Cho tình ai mong đợi vẫn còn hoài đợi mong. ĐK: Có phải dòng sông chỉ còn một con thuyền. Nên không đủ để tôi bước lên. Bên đây bờ ta hoài công ngóng...