Nguyễn Nam An & Lê Đức Long
Đã mấy mùa trăng
Xanh xanh tóc mùa trăng con gái. Xanh mướt hàng cây đêm vui nhìn nhau. Đã từ lâu không thấy mặt nhau. Nghe tiếng chim quen réo rắt lòng đau. Tôi về đứng bên này sông. Đêm nhớ ngày mong. Chạnh lòng quỳnh mi khép kín. Hàng điệp buồn nghiêm cúi đầu. Hạnh phúc là mây người về đâu. Hương thơm ngát mùa trăng con gái. Đây vẫn mùa trăng xanh mướt hàng cây. Nhớ gì không không nhớ gì...