Nguyễn Đình Toàn
Tự tình khúc
1. Như giấc mơ tan còn chi hóa kiếp cho xong mà đi. Tiếng hát ngu ngơ hẹn khi quay về. Một kỳ nghỉ ngơi dù tắt tăm hơi. Lòng cũng yên vui.. Ta đến như trong cuộc chơi nên cũng ra thơi. Dầu vết dăm câu buồn vui dâng đời. Lịch sử nổi trôi bọt bèo tả tơi. Góp câu khóc cười.. ĐK:. Đường ta đi núi cao vực sâu đã nhiều eo sèo. Một đời chim mấy phen...
Chim đắng đót (Bài tình ca nhỏ)
1.. Trên núi cao kia, tôi nghe tiếng con chim, đắng đót kêu sương. Chim hỡi nhớ ai, mà lời chim đau thương?. Trên cánh đồng kia, có con bướm khô, cánh rơi bên đường. Nước mắt tôi khóc trào, không dập tắt được lửa tình trong tôi.. 2. Ôi có ai kia, đêm nao thức nghe đêm, mới biết đêm sâu. Mới biết tim ta là bể đau khi yêu. Như cánh buồm con giữa cơn sóng to, cuốn...
Khúc hát ghi âm
Đêm qua từ xa vắng. Anh nghe tiếng em trên làn sóng âm thanh. bay về lòng anh. Ôi khúc hát thanh xuân. Khúc hát ghi âm thuở đời êm ấm. Còn lại gì đây hỡi hồn xao xuyến.. Thoảng nghe như tình. Khóc trong vui mừng. Chết trong âm thầm. Trở mình nhớ thương.. Cả một trời thơ. Trôi không còn dấu vết trong lòng ta. Phút giây tưởng như. Còn một hình bóng giữa nơi xa mờ. Và...
Trăng mòn
Em như trăng mòn chờ mùa đông sẽ tan. Ta yêu em như dòng nước tối tăm buồn. Còn bao nhiêu tóc xanh để thắt cho tình. Ta nghe ra từng xác bướm trên cành xuân.. Tình vừa gần vừa xa ta như là bóng trăng. Lòng ta như dòng sông đêm chan hoà sóng ngân. Có môi em như nụ hoa trôi ngang. Ôi tấm gương mờ ám thầm cháy. Sáng soi tâm hồn ta. Những ngón tay gầy...
Ta xa nhau từ đây
Thôi em ta xa nhau từ đây. Ta như cây và em như mây. Làm sao níu lại trời mong ước. Cứ thả cho hồn tan nát bay. Tình mưa một trận ta cùng biết. Nắng chẳng còn vui cũng thế thôi. Bao nhiêu nhật nguyệt chưa tàn hết. Mưa của trần gian mưa cứ rơi.. Tình coi như là xong. Còn chi đâu mà mong. Ta đã chết nhau trong lòng. Mộng đã vỡ tan. Tựa những tiếng chuông.
Quê hương thu nhỏ
Rồi mai đây có khi em quay về nơi cũ. Mang trong tim mình những ước mơ đã nhoà xưa. Làm sao khi tóc ta thay màu lòng ta vẫn. Tìm lại được ra bao hình bóng đã phai mờ. Đêm có mây sầu đưa. Trăng giấu đi tuổi thơ. Ven con sông dài quê ta thiu ngủ. Đêm nào đó ta đứng trông xa ngọn đèn lu. Thắp trong sương mù dáng ai ngồi co ro. Như quê hương...