Nguyễn Đình Chương
Hy vọng nơi xuân
1. Khắp cả mọi nơi ngập tràn sắc hoa. Tiếc xuân chan hòa bướm bay la đà. Điệu nhạc thần tiên vạn vật hữu ý. Lối đường tơ vào mơ.. 2. Khúc ca mùa xuân bình minh hát vang. ở bên hiên nhà cúc mai tỏ tình. vườn hồng rào thưa chờ người lữ khách. dạo bước tình xuân.. ĐK. Trong phút giây phơi phới xuân nồng nàn. Chiếc môi hồng thơ ngây trao ý tình. Vang tiếng chuông chiều...
Chờ đón giao thừa
1. Trong thời khắc chờ đón giao thừa. Hạnh phúc bỗng nhiên lan tỏa. An thịnh khang ân nghĩa vẹn tròn. Niềm tin trở nên dâng trào.. 2. Đèn hoa giăng khắp nơi. Tỏa sáng ta thật yêu tựa như giấc nồng. Lặng im rồi bùng nổ xuân ùa về.. ĐK. Phút giây giao thừa đón xuân ngập tràn. Mừng năm mới. Pháo vang rộn ràng chấp tay nguyện cầu. Điều yên bình. Trần hương theo gió nồng nàn thơm.
Vắng tình xuân
1. Một nỗi nhớ trong thềm xuân. Còn nao lòng hơn sóng lăn tăn. Vẫn chơ vơi vơi ngóng trông chờ một người. Còn không hạnh phúc dù có được. Trao muộn hơn của tiếng nhớ. Tiếng ngọt ngào tím hoàng hôn đắng bờ môi. Bến đợi chờ nhánh hồng phai bóng người thương. Xuân ơi bao lâu có sao còn nhớ về. Cũng tương tư cho trăng khuyết tròn. Còn gì đường trần hư không. ĐK. Biết xuân này...
Sầu
1. Giận cả muôn vì sao trời xanh kia làm ngơ. Lời yêu khiến tâm tư rối bời. Vẫn không giữ được đâu nửa tri kỷ hồng nhan. Lòng cảm thấy nhiều ân hận. Bằng lăng hoa tím biếc. Nước mắt lệ nhòa. Mà nhớ ai nhớ biết mấy.. 2. Từng tiếng thở lạc lõng cũng chỉ vô vọng thôi. Mộng ước có chăng là quá nhiều. Nhặt tương tư rồi đem ghép đôi câu thành thơ. Gửi vào mây...
Lạc lối
1. Anh phải làm sao vơi bớt đi nỗi buồn. Lối về quạnh hiu bàn chân bước thêm nhớ. Mình đã cách biệt nhau từng đêm vắng thấy heo hút. Sóng kia xô nơi xa bạc mái đầu.. 2. Anh mong ngày ta cùng bước chung con đường. Chung một nhịp tim hòa với cả hơi thở. Tình ta đã ngủ yên từ đó mãi say giấc. Lãng quên đi dư hương không còn vương.. Ai ơi đừng mơ, cho...
Dù sao tôi vẫn yêu
1. Dù xa xăm ở mãi phương trời nào. Dù cho anh chờ đến muôn ngày sau. Dù sao rơi trăng tàn trong đêm tối. Dù thương đau chân thành xin giữ mãi.. 2. Rời xa nhau chẳng mấy ai dễ chịu. Cả sỏi đá cũng cần được yêu thương. Dù cho em mơ về nơi xa ấy. Đắm chìm trong nhung gấm. Tôi vẫn yêu người thôi.. Coda: Gửi em bài thơ ngày ta còn thơ. Hẹn yêu hoa...
Đừng đi em nhé
1. Đừng đi nữa nhé về với anh đi mà. Đừng đi nữa nhé rũ thân trong đợi mong. Vấn vương người thương còn thương. Ngày bão giông bủa vây. Hợp rồi tan mong manh trước gió sương.. 2. Niềm vui chỉ có được thấy em mỗi ngày. Niềm vui chỉ có phút giây ban đầu thôi. Bước chân mù khơi mờ sương. Chẳng biết đâu còn nương. Phủ bờ vai bao nhiêu lần lưu luyến.. ĐK. Đừng xa anh...
Chữ tình
1. Mênh mông khoảng không. Một chiều mây tím biếc. Nắng ấm đã tắt chỉ tâm tư quạnh hiu. Còn bơ vơ lẻ loi mỗi đôi cánh nhạn buồn. Cố tìm về một chút mây.. 2. Thử hỏi trời cao nỗi lòng sao day dứt. Cứ mãi nhung nhớ cứ như thương nhiều hơn. Mộng xây chưa được lâu cắt đôi câu nghĩa tình. Đôi làn nguyện được có nhau.. 3. Đơn phương mình thôi còn vương nơi trùng dương.
Cứ thế hoài vương
1. Sáng nắng chiều mưa mây gió luôn bất thường. Lạc trên con đường đi sẽ kiếm tìm hoài chẳng thấy. Mênh mông lòng ta chợt sao thấy mong manh rất nhiều. Rồi tái tê phận hồng ấy.. 2. Ôi sao tình yêu chợt đến như giấc nồng. Phải chăng trong tình yêu với chữ ngờ đâu biết trước. Mỗi khi chiều buông hoàng hôn tím chân trời. Lòng cứ khắc khoải vì thân ta đang nhớ ai.. ĐK. Tình...
Cô liêu
1. Dòng sông thẫn thờ trôi khi thiếu đi con đò. Còn lưu luyến tình xưa bóng người trên bến vắng. Chiều thu lá vàng rơi nằm xơ xác bên thềm. Làm thân ta luyến lưu mối tình xưa.. 2. Xin thời gian đừng trôi nhanh nữa chi. Để gom góp nỗi nhớ về ai. Làm sao phải làm sao tìm đâu thấy cố nhân. Đem câu nhớ thương phủ bờ vai.. ĐK. Từng canh thâu dần qua nỗi cô...
Có ngày như thế
1. Những niềm vui còn trong tâm trí thôi. Nỗi sầu kia cứ theo hoài không dứt. Sao quạnh hiu ở giữa nơi dòng đời. Từ mắt sâu một bóng người.. 2. Chưa lần nao lòng nguôi ngoai cái tên. Chưa lần nao biết đâu là hạnh phúc. Chưa lần nao ta đánh rơi hy vọng. Dù có sao cũng hoài công.. 3. Đâu biết sợi tơ sẽ chùn xuống hay thẳng. Đường yêu có ai hay chữ ngờ. Mà...
Cuộc tình sâu nặng
1. Dặm trùng muôn lối hồng nhan biết đâu tìm. Rồi sắc thái phong trần lụi tan. Còn là một nữa cứ mãi xa vời. Nhìn liễu buông thân hình cũ.. 2. Bạc đầu con sóng nghìn năm vẫn lưu đày. Chịu số kiếp chung tình mù khơi. Hồn này tan vỡ đã quá yếu mềm. Chợt nhớ thương tiếng dương cầm. 3. Xây giấc mộng chung biết bao trăng tròn. Gọi cố nhân trong khoảnh khắc. Đây cung đàn...