Nguyễn Đình Chương - năm: 2022
Đắm đuối
Em có gì em ơi. Đôi mắt long lanh kìa. Mày liễu cong xao xuyến, trông thật ngất ngây. Như là men say. Gửi em lời nhớ hơn một ước muốn suốt đời yêu em. Em thấy gì không em. Tình yêu mà anh trao. Mắt mi ngời trong sáng. Trao trọn tấm chân tình. Cho hồn thơ tha thiết. Bao điều như muốn nói. Em rất đẹp em ơi. Kiều diễm nơi trang đài. Chạm đến lần gặp gỡ.
Một đường ngược hướng
Ngoai hiền vắng lá vàng lìa cành. Cuộn theo gió bay đi đến nơi xa. Rồi đông đến nuôi này buồn hiu. Còn se thắt khoảng không trời mây. Đường phố vắng đôi lần hẹn hò. Từng nơi quán quen lời hứa phai màu. Rồi cứ thế chúng mình rời xa. Nhắm đôi mi giây phút biệt ly.. ĐK. Giọt mưa rơi mùa đông. Có nghĩa đâu những gì. Đêm khuya vắng tanh vang tiếng đàn. Hãy xem ta như...
Lãng quên
Cứ ngỡ rằng bên cạnh nhau đến suốt đời. Cứ ngỡ rằng thật yên vui trong hạnh phúc. Nới trái tim ấm em những mặn nồng. Ngỡ tình ta lớn hơn đại dương. Đã lâu rồi em chẳng ghé qua nơi này. Mối tình đầu rồi cứ thế xa càng xa. Con phố kia nhớ em đến vô cùng. Kỷ niệm xưa biết em còn không. Thời gian trôi đến mãi không ngừng. Nên hình bóng cũng trôi vội vã.
Chữ đời
Trong cõi hư nhân gian. Có biết đâu chữ đời. Tranh chấp hơn thu. Mua lấy muộn phiền hơn. Nhân sinh lứa đôi hám gì danh lợi. Quay đi đã hết xuân. ĐK. Mấy người nhân nghĩa. Nét dịu hiền chẳng quanh co. Bao người ba hoa. Rao chuyện bán nhiều tính toan. Tiếc xác phàm khô. Nên dối gian làm khổ nhau.. Cao thấp chỉ như vôi. Có quý đâu chữ tình. Đôi bóng tâm giao. Khó đoan lòng...
Một kiếp người
Buồn vui nhân sinh. Kiếp người có chăng phù hư. Như hạt cát trong lấp lánh. Nẻo đường vắng bóng. Bước chông chênh triền miên giữa tháng ngày. Vội đi qua để rồi quên để rồi nhớ.. Bởi là cát trắng. Có gì khác đâu về sau. Chẳng còn gấm hoa quyến luyến. Phận là lữ thứ. Chốn phong sương còn lữ khách không nhà. Lá vàng bay, tay ngỡ ngàng.. ĐK. Bình minh có nhiều nắng tỏa hương. Tâm...
Muốn nên duyên
1. Được yêu nhau bởi duyên số. Tơ hồng se kết đôi. Thuyền nay có được bến mơ lo ngại gì sóng cả. Lòng thủy chung như sắt như son. Tình nghĩa kia như núi như non. Đằm thắm mãi mình là của nhau kết đôi chỉ hồng.. 2. Thật hay mơ cứ tan chảy để rồi yêu đắm say. Rồi chất ngất mùi nhớ thương muốn già cùng suốt kiếp. Cầm tay nhau đi hết đam mê. Bỏ sau...
Mình hẹn hò nhau đi
1. Nghe tiếng radi o mới ngờ lại hôm nay cuối tuần. Trông chán chê làm sao không một ai để mà đưa đón. Trời thì nắng nắng rồi mưa ta đây chưa biết đâu mở lời. Ngần ngại đi sớm vào ra thấy tâm trí trở nên rối bời.. 2. Đôi lúc va chạm nhau trên đường về đôi ta mĩm cười. Hay chúng ta hẹn đi thả hồn chung hai dòng cảm xúc. Chần chờ chi nữa người...
Lương duyên
1. Những câu thơ vừa trao tuổi tròn trăng khi đã biết yêu. Cho thanh xuân tươi hồng cho còn đang phơi phới bờ môi. Tuyệt trần hương sắc lời thi cho người thương bỗng hóa mặn nồng. Nghe lòng đang thổn thức khát khao chung hòa nhịp tiếng yêu.. 2. Thế gian tình là chi ôi nhịp đập con tim xuyến xao. Chắp đôi tay nguyện cầu cho tình yêu sẽ sớm nở hoa. Vài dòng nhật ký bâng...
Nguyện ước
1. Vầng trăng xuống tới với con đò ngang. Dòng sông in bóng chung đôi mặn mà. Thuyền nay đã chở đầy trăng. Nằm nghe sóng vỗ lã lơi. Đêm nay ước thề thắm thiết ý thơ.. 2. Nhành hoa tươi thắm gió say làn hương. Làm cho ong bướm cứ say mật ngọt. Họa tô thêm nét son phấn. Cành lê điểm trắng hoa áo. Khâu cho chữ hồng giai lão bách niên.. ĐK. Trầu cau mở lối gót...
Vắng
Không còn ai đưa đón, đường phố bỗng thênh thang. Lá vàng rơi dọc lối, bao dấu yêu xa vời. Làn tóc rối đâu rồi, lỡ hẹn chiều không đến. Mỏi mắt ngóng bơ vơ, ngược xuôi lối bâng quơ. Tiếng lòng như sóng vỗ, nặng trĩu cả tâm can. Ta từng chung một bến, chung gối chăn cả đời. Hơi ấm bỗng tan mau, ai còn chờ ai nữa. Nhuộm muôn sầu cay đắng, vương kiếp đoạ đày thôi.
Chợt thấy cô liêu
Ai ngắm hoàng hôn buồn, cả tâm tư màu tím. Chia cách mấy sơn khê, nửa hồn nghe nát tan. Chầm chậm lòng giăng tơ, biệt ly tình vương vấn. Còn say đắm bờ môi. Sương gió bạt mái đầu, vẫn cô liêu lẻ bóng. Say đắm mãi năm xưa những chiều ta dưới mưa. Vôi vàng tình sang ngang, còn đâu thời đưa đón. Ai đánh rơi lỡ nhịp cầu. ĐK: Con tim khẽ run, từng hồi tiếng chuông...
Tình buồn
Tình thôi đã lỡ hồn thơ hoá tiêu điều. Nẻo đi lối ngược chiều phôi pha tím trong chiều loang. Thôi cứ thế ta quên người. Luỵ cho trần ai gieo nên cảnh sầu bi. Nên nửa hồn tan vỡ rồi. Tương tư nhiều quá phủ lối bóng trăng mờ. Những đên trắng chập chờn buông tay đó đó sao còn yêu. Thôi cứ thế ta quên người. Tập quên người yêu như sát muối vào tim. Trút lệ sầu...