Nguyễn Hưng CPA - năm: 2021

  • Tình quê

    Em ơi mùa gặt xong rồi. Khói đồng ta về thôi. Khi về em nhớ mang theo. Vài cọng rơm tươi vài hạt thóc mới. Mắt bồ câu hiên nhà vẫn đợi. Bàn chân em một ngày đi xa. Bàn tay em từng mùa đơm hoa. Em ơi từng sợi rơm vàng. Đã thành mầu lam khói. Đâu còn cây lúa xanh non. Chờ mùa mưa dông thành dòng sữa trắng. Đứng để trông vai gầy tóc bạc. Rồi nắng...

  • Dang dở

    1. Em mang về từng mảnh trăng vỡ xếp đầy vào tim. Hằng đêm soi dấu yêu xưa gối gầy cô đơn.. Bờ mi xanh xao đã khép tơ vương riêng bóng người thương. Ngày qua phai nét son tươi héo mòn đôi môi. 2. Buông tơ trời vườn yêu lạc lối ngõ sầu nào khơi. Tình ai theo gió mây bay chất chồng tim em.. Trời cao mênh mông đâu bóng chim uyên day dứt một niềm. Chờ mong...

  • Ngọc lan

    Gió đùa rụng giọt sầu đông. Nghiêng cánh chim về đo mắt đồng. Bờ hư không bình yên đã vỡ. Dòng sông mê còn mang nhớ mong. Hình bóng ai màu sương khói bỡ ngỡ. Đá vàng dọi vào tịnh không. Thuyền thả neo đìu hiu bến mộng. Đời xuân tươi từng đêm khao khát. Lời giao duyên ngày qua ngóng trông. Ngọc lan ơi. Ngạt ngào phương ấy níu chân người nơi này. ĐK:. Người ơi Người ơi run...

  • Mùa giãn cách

    Cuộc sống đang yên bình. Co vi làm thế giới điêu linh. Hàng triệu người đi nhanh. Mấy cung đường trầm tư tiễn đưa. Ai đã gieo tai họa. Cho muôn nhà khốn đốn lao đao. Lặng lẽ và vô tình. Vi rút làm đột biến linh tinh. Dù tình người bao la. Thân quen đành dăm bước cách xa. Cùng thực hiện năm K. Mong cho mùa Covid đi qua. Từng ngày trôi! Biết bao người trong cơn hấp...

  • Ngậm ngùi

    Người chua xót xuôi tay âm thầm. Trong cô đơn quán trọ trần gian. Đành lìa xa thế nhân. Đã bao ngày cách ngăn. Lạnh lùng ôi gió mây. Ai có thấu nỗi đau này. Nào đâu trách nhân sinh vô tình. Khi Cô vid từng giờ lan nhanh. Đầu bạc hay tóc xanh. Cũng như làn khói mong manh. Lòng quặn đau tiếc thương. Tiễn biệt đóa hoa vô thường. Ai về nơi đâu chờ mong kiếp sau. Ta...