Nguyên Hồng

  • Đừng buồn nữa em

    Đừng buồn nữa em, than khóc mãi càng nặng sầu. Tình mình đã trôi theo nước cuốn qua chân cầu. Một lần dở dang mang đau đớn đến trọn đời. Mộng đầu khó vơi, xanh xao nhuốm trên làn môi. Đừng hờn trách nhau cho số kiếp tội tình này. Trời dành đắng cay nên khép mắt ngăn lệ đầy. Nụ hôn mến yêu chưa vơi hết dấu son gầy. Mà sao ước mơ bơ vơ chết trong lưu đầy.

  • Dòng đời goá phụ

    1. Anh đã ra đi nơi xa xôi thật rồi. Em với con thơ bây giờ bơ vơ tiếc nuối. Câu ca ân tình chúng mình thường hát chung đôi. Phôi pha giai điệu cung đàn chùng phiếm buông lơi. 2. Tay đã buông xuôi khi con tim ngừng đập. Em thấy môi anh vẫn còn rung theo câu hát. Âm dương cách trở ngỡ ngàng một bóng đêm đêm. Khăn tang cô phụ bên đèn gợi nhớ thương thêm.

  • Anh Cali em Sài Gòn

    1. Giờ này trời đẹp nắng Cali.. Nhưng màn đêm đang phủ kín Sài Gòn. Một mình đếm bước tha phương. Bên thời gian lạnh lùng trôi mãi. Việt Nam ơi! Việt Nam ơi!. Hai tiếng nghe sao nghẹn lời. Se thắt con tim bồi hồi. Nước mắt đong đầy bờ môi. 2. Giờ này trời vào tối Cali. Nhưng Việt Nam đang phải sống một ngày. Một ngày lý thuyết chiêm bao. Nên triền miên tràn đầy giông bão.

  • Đừng buồn nữa em

    1. Đừng buồn nữa em, than khóc mãi càng nặng sầu. Tình mình đã trôi theo nước cuốn qua chân cầu. Một lần dở dang mang đau đớn đến trọn đời. Mộng đầu khó vơi, xanh xao nhuốm trên làn môi. 2. Đừng hờn trách nhau cho số kiếp tội tình này. Trời dành đắng cay nên khép mắt ngăn lệ đầy. Nụ hôn mến yêu chưa vơi hết dấu son gầy. Mà sao ước mơ bơ vơ chết trong...

  • Tầm tay đã lỡ

    1. Rời tầm tay đó đã lỡ trôi qua một lần. Ngày dài buồn tênh chim trời khuất bóng mây xanh. Hỏi ai chẳng nuối tiếc hoài cuộc tình đầu. Dù cho tan vỡ những kỷ niệm đẹp màu. Lần đầu yêu ai đã biết cô liêu.. 2. Đọc lại thư cũ nắn nót bao câu ân tình. Vài dòng mực xanh hoen mờ nét chữ xinh xinh. Niềm u sầu đó vẫn ngự trị hình hài. Màn đêm giăng...