Nguyễn Hoàng Đô
Mờ như khói bay
1. Ngày em vuốt tóc. Theo tình quân bỏ cây rừng. Loài chim biến hót. Sau mùa đông chết bên đồi hoa đào rơi.. Tả tơi đường xưa phố cũ. Sương chiều rơi ướt mi buồn. Người đi có nhớ. Cung đàn xưa bến sông chờ. Đêm Tầm Dương nghe mơ hồ sóng xô bờ.. ĐK:. Ngày em đi trời đầy hoa rơi. Pháo hồng nhuộm lối. Có xác tim tôi phủ trên lối đi. Mùa xuân tội tình.. Mùa...
Giữa mùa trăng úa
1. Chiều xuống nắng vương tà áo. Thương em thả tóc mây bay. Nhẹ lay bước chân người đi. Tơt vương đời ta trăm hướng.. Ngày ấy chẳng là thi sĩ. Yêu em lời hát ngu ngơ. Bài thơ chẳng men nồng say. Nên duyên như mây trời bay.. ĐK:. Từ đó có người muôn kiếp. Lang thang tìm bóng ai xưa. Tương tư đập vỡ gương soi. Nơi đâu tìm người yêu dấu.. Từ đó giữa mùa trăng úa.
Một giấc mơ xuân
1. Người đi một sớm mưa trên biển vắng. Mưa trắng xóa như màu tang tiễn đưa nhau đêm nguyệt tàn. Làng quê vương vấn mái tranh đơn sơ. Bao năm vẫn mãi mong chờ quê hương vui ngày mới.. Rồi mai kia nắng lên tươi lên ngàn lá. Thôn xóm vang muôn lời ca vui duyên quê thêm mặn mà. Mùa xuân thắp sáng với bao tin yêu. Xua tan bóng đêm cô liêu thôn trang mờ trong khói...
Trăng xưa
Từ ngày em thả tóc mây bay. Xô nhẹ đời ta trôi dạt cùng năm tháng. Một chiều xưa vàng lá thu mưa. Trăng sầu soi bóng trên dòng sông nước trôi.. Gửi về em đường nến trắng hai hàng. Xin gửi về em một thoáng nhớ vô vàng. Hồn trầm luân rụng chết giữa ngày tháng. Mỏi mòn đàn réo rắt mơ hồ.. Gửi về em lời hát đã vỡ khàn. Xin gửi về em một chút bóng trăng...
Lời kinh tịnh độ
1. Trong bóng tối tìm đâu thân phận người. Dù một làn hơi ấm máu luân lưu. Tìm đâu thấy trầm hương trên tóc người. Một mùa trăng sáng chiếu tuổi đôi mươi.. Nghe gió hú hồn quay theo bụi mù. Ngày chợt dài rơi giữa chốn thiên thu. Tìm đâu thấy càn khôn rơi máu lệ. Đường trần ai nặng vai cõi đi về.. ĐK:. Ai qua bờ mê quên thời kinh tịnh độ. Sông chia đường về về...
Niềm vui của người mất trí
1. Vì biết khi mình cách xa nhau rồi tình đã chia phôi. Trần gian có gì vui mà lưu luyến. Là khi linh hồn chơi với cơn mê chiều. Đường xa một mình lê bước trong cô liêu. Nhìn thời gian hấp hối.. 2. Người đến như ngọn nến khi đông về sưởi ấm đêm mưa. Tình vui như mùa xuân hồng đôi má. Là khi cõi lòng rung tiếng tơ êm đềm. Mộng xưa theo tà dương chết...
Mưa vẫn còn rơi
1. Một chiều mưa về trên phố vắng. Lòng vấn vương nhớ đến người xưa. Một chiều mưa ta về bên nhau. Mưa như xóa hết bao niềm đau. Chiều làm mưa mưa mãi. Nhớ thương ai thầm mơ. Giữa bơ vơ chiều rơi. Xa muôn trùng biển khơi. Rồi đời lên giông bão. Chìm sâu dưới đáy mồ. Chiều làm mưa mưa mãi. Buồn theo sương khói bay. Về đây vui với đêm liêu trai. Lầu hoang say bóng...
Đêm nghe mưa rơi
1 Ngập ngừng qua mấy lối xưa. Nghe lá rơi dưới chân ta về. Mưa có buồn làm vương sợi nhớ. Người đi người xa đến chốn nào. Mây khuất che muôn ngàn vì sao. Ngôn ngữ nào rồi cũng hư hao. Chorus :. Đêm nay mưa rơi qua đây. Lòng chỉ thấy giá buốt phơi trên tình này. Đời chưa qua hết. Tình xưa đã chết. Chìm giữa mây trời bơ vơ. Đến với yêu thương muộn màng. Để...
Mơ một mùa xuân
Mùa xuân năm ấy bên ngoài hiên nắng lên. Một bầy chim én hát đùa trên bến sông. Hoa bướm trao nhau đường tơ lứa đôi mộng mơ. Chúa xuân mang tình yêu đến trần thế. Mùa xuân hoa lá muôn màu khoe sắc hương. Nụ tầm xuân mới bên vuờn e ấp sương. Có tiếng ai lay tình xuân bóng đêm hồi sinh. Ước mơ dưới trần gian luôn bình an. ĐK: Long lanh ánh mắt em mơ màng.
Trên bến Vân Lâu
Intro: ---. ----. 1. Thời gian lắng yên như chìm vào trong giấc mơ. Một thời hiển linh sơn hà mờ câu chiến chinh. Lầu son nay đã chơ vơ khóc tượng đã buồn. Đên chong đèn trông cố hương, nghe câu Nam ai sầu oán. Người đi chốn xa nghe lòng đầy bao nhớ thương. Một ngày cuối đông gió đùa lạnh trên bến sông. Thuyền ai ghé bến Vân Lâu đêm rụng tiếng đàn. Sương rơi làm trăng...