Nguyễn Dương

  • Tết là phút dừng chân

    Verse1. Một nhành mai khép lại trời đông. Gió xuân thoảng qua trong chiều dịu hiền. Ngồi bên hiên chợt thấy dòng tin. “Con về nhà nhanh”.. Hoà cùng làn gió, sương khẽ vờn quanh. Mùi bánh chưng thơm lừng dưới mái nhà tranh. Là những đêm rét lạnh, mẹ mong một năm Tết lành. Pre. Con chưa về vì bao giấc chưa yên. Chỉ mong cả “thế giới” không thêm chút ưu phiền. Thèm bữa cơm chiều trong đêm...

  • Mưa buồn nhớ mẹ

    1. Ngôi buồn nhìn mưa con nhớ mẹ nhiều. Gợi lại năm tháng bên mẹ dấu yêu. Vì con mẹ khổ trăm chiều. Bờ vai gầy tóc bạc nhiều. Cả một đời mẹ lo túng thiếu.. 2. Lòng con đau nhói khi mất mẹ rồi. Chỉ còn tăm tối mịt mờ lối đi. Mẹ đâu nào quản xuân thì. Gầy hao già yếu sờn gì. Mong con đừng hoen lệ bờ mi.. ĐK:. Mẹ ơi! Mẹ đi bỏ con thật...

  • Đêm buồn Giáng Sinh

    1. Giáng Sinh ngày ấy mình chung lối về. Nắm tay quỳ dưới đài thiêng ước thề. Nguyện cầu mùa Giáng Sinh sau. Duyên trầu nồng thắm bên cau. Cùng nhau vui đêm hội thánh.. 2. Giáng Sinh hẹn ước một năm đến rồi. Áo hoa đỏ thắm quỳ bên giáo đường. Mong gặp người ấy con thương. Cho người nặng gánh phong sương. Mùa Noel ấm tình thương.. ĐK: Nào hay mùa Noel đã về đây. Tình yêu em...