Nguyễn Cao Sơn

  • Mình ta với đời

    1. Nâng chén lên ta uống buồn ơi. Ta muốn say quên đời phũ phàng. Buồn cho nhân thế sao cứ dối lừa nhau. Người quen sao nỡ vô tình làm lòng mình đau.. 2. Ta muốn tin, ta muốn được yêu. Ta muốn ta vui cười với đời. Mà sao chua chát, sao nước mắt lại rơi?. Tình trong nhân thế sao giờ lại bạc như vôi?. ĐK:. Người bỏ tôi đi trong một chiều thu rất vàng. Người...