Ngọc Sơn
Chờ bám víu hư không
1. Ngậm ngùi trong thương đau nuốt đắng làm vui. Cuộc đời như ảo mộng lộng lẫy trong tịch liêu thôi. Giam lỏng câu ân tình lòng trông ngóng sớm trưa. Đêm nằm ta trăn trở nỗi cô liêu sầu đoạn trường. Ai biết ai buồn trông lối về khuya một bóng. Đau đáu vỡ tim can duyên kiếp đầy với oán than. Buồn ơi là buồn ôm mãi khối tình không. Người xa xôi cách biệt đêm về sầu...
Góc quán khuya
1. Góc quán khuya cà phê buồn nghe đắng cả tim côi. Ngồi đây nhớ người xưa nhiều lắm. Bên cốc cà phê trầm tư quán đời hiu quạnh. Làm tôi nhớ những ngày xưa hẹn chờ.. Thui thủi bên cà phê đen kỷ niệm xưa ùa về. Ngồi ngắm quá khuya gầy cô liêu. Dòng xuôi ngược mình ta với ta. Ai thấu nỗi cô đơn sóng sánh cùng đêm sự đời.. ĐK:. Đêm tiếp đêm buồn vắng lạnh.
Đò qua sông Tiền
1. Ngày em lấy chồng điên điển trổ vàng bông. Em về mùa nước sông điên điển vẫn vàng đồng. Trời sa mưa dông qua bến sông phút giây chạnh lòng.. Bâng khuâng mà nghe tiếng chim quyên. Hót giữa trời buồn nước nổi mênh mông. Nén lệ khóc thầm thương quê. Khóc đời nổi trôi cánh chim lạc loài.. ĐK:. Chim xa bầy còn thương cây nhớ cội. Người xa xứ ngọn nguồn nào quên. Quê hương ơi ta...
Còn lại thương với sầu
Nghe mưa từng giọt đau rớt qua thềm bất hạnh. Giọt đơn côi ở lại ôm nỗi nhớ không tên. Bâng khuâng trên gác lạnh nghe hồn tê tái. Hương nồng đêm chiếu chăn còn lại thương với sầu. Bóng xưa mãi biệt nhau xuân thu trăng khuất tàn. Cúi mặt buồn giăng xám môi.. Đêm sầu lệ đau mấy hàng. Từ hạ trôi thu tàn đến đông về. Trong ta bão phong sầu quang gánh bên đời. Nghe sóng...
Nợ đàn bà
1. Đố ai hết nợ đàn bà nợ nhau kiếp ân tình. Nợ nhau lúc trắng tay đời hư ảo. Tình như chỉ mành lòng ai vẫn thủy chung. Khi nghĩa tình như khói sương vẫn gượng cười trên môi.. Đố ai hết nợ đàn bà nợ trăm năm se mành. Cùng chung gánh thương đau qua kiếp nghèo. Nước mắt vơi đầy chôn chênh kiếp thuyền quyên. Trên bến đời duyên hẹn ước gánh nợ nhau cuộc đời.. ĐK:.
Bến đời là đâu
1. Chiều hạ rơi liễu sương nỗi bâng khuâng duyên phận đời. Nhọc nhằn bao tháng năm áo phong sương vai sờn vai. Chuyện một đêm đắng cay nát dạ khổ đau trăm bề. Nghèo bôn ba trắng tay mãi luôn triền miên sóng lòng. Một mai ta với ta ngậm ngùi thân xác bể dâu. Hắt hiu theo dòng trôi bến đợi là đâu.. ĐK:. Đêm mắt sâu, mảnh đời quan chuyên khổ vây. Nghe tiếng than kiếp nghèo...
Người ơi nhớ người vô cùng
1. Chớ lỡ đời nhau buông tay xót xa. Tiếng yêu biệt tăm mắt lệ lạnh sầu. Tay trắng tay máu lạnh tim khô. Lợi ảo danh hư cát bụi trần ai.. Người bội thề muộn phiền ra đi. Giữa cơn mộng lành đổi thay cuộc vui. Đường tình tan người ơi nhớ người vô cùng. Lạc dấu thương tháng ngày đắng cay. Bên đời quạnh hiu.. ĐK:. Mắt lệ một phương buồn. Bên sân khuya chờ nhau mỏi mòn.
Giọt đắng
1. Thao thức năm canh quặng đau nỗi riêng với mình. Môi tìm bờ môi mỏi mòn từng đêm héo hon. Tương tư khóc thầm người xa ta. Sầu nhớ thương ai ai dối lòng. Long đong duyên tình bạc như vôi. Cay đắng tình đời.. ĐK:. Chân quen phố lạ lòng chơi vơi. Bâng khuâng đi tìm nẻo mồ côi. Mới hay gặp mình buồn ơi buồn. Tình lạc mất nhau canh cánh sầu đau.. Nước mắt tiếng cười...
Lệ sầu
1. Mùa thu sầu nghiêng nghiêng trút lá heo may. Hồn ai sầu vây quanh quán khuya sương lạnh. Tình ơi lòng nổi gió nửa đêm giao mùa. Tình ngày xưa sáng bờ mắt hong tuổi hờn. Tình dở dang tình khóc than. Tình yêu ai mà lòng nào nguôi.. ĐK:. Đời gió mưa ngập dòng. Sao không thấy môi hồng. Thao thức linh hồn tôi. Nghe tiếng mưa đêm trường. Dòng hắt hiu sầu vương bơ vơ nẻo cuối...
Chiều trên phố lạ
1. Chiều rớt trên phố lạ vành tương tư nhuộm tím chuông vắng ngân sâu. Chợt tiếng ai chán chường tình em thả theo dòng biển sóng nổi trôi. Tựa giấc mơ cuối cùng là đêm đen trách thầm dài thêm nỗi nhớ. Chút môi cay rượu tiễn đưa giọt tình thoi thóp từ đó ta buồn.. ĐK:. Đêm vực sâu lối về qua cơn mê rét lạnh ta chợt khóc. Ta đau nén từng đêm quên làm sao ngày...
Đêm cuối với em
1. Anh xin cùng chén men say. Cho ân tình ta đắm duyên say. Nói với nhau cho hết đêm dài. Mai này một mối canh khuya sầu ai.. 2. Sông sâu đò ngang đón em sang. Bâng khuâng hồn đau khóc duyên tan. Số kiếp hay sao lắm phũ phàng. Thôi đành nhường bước em vui theo chồng.. ĐK:. Tình đời là thế sao em yêu ơi. Tựa đầu một bóng khóc duyên phận mình. Tình tràn nước mắt...
Đêm tàn bến yêu
1. Người yêu hỡi khi đã yêu mơ mộng đắm say. Tình lên ngôi khi mải mê ngất ngây quên lối về. Thuyền lênh đênh trên bến yêu chập chùng bao sóng tình. Chuyện hợp tan có ai ngờ mối duyên bẽ bàng.. 2. Người yêu hỡi mưa gió về nghe hồn tái tế. Đời buồn tênh đêm chứng minh đổi thay ai lỗi thề. Từng cơn mê tìm ủ ê mưa lòng giăng não nề. Mộng tan nhanh xót...