Ngô Trần Nguyễn
Cuối cùng người cũng ra đi
1. Cuối cùng người cũng ra đi. Mang theo ước mộng xuân thì. Cuối chiều tình vẫn rong rêu. Quanh ta khung trời quạnh hiu. Lá vàng từng chiếc bay xa. Mang theo ước mộng tình ta. Cuối cùng người cũng xa ta. Lá vàng từng chiếc bay xa.. 2. Đếm thầm từng bước chân đi. Ta nghe lá rụng bên chiều. Cố tìm một chút thương yêu. Sao ta thấy lòng quạnh hiu. Khối tình ngày tháng cô liêu.
Men cay tình buồn
1. Em đi rồi đường chiều lá úa trên cây. Hoa không còn gợi tình thương nhớ ta say. Em đi rồi lặng nhìn theo cánh chim bay. Lòng buồn ta nhớ thương ai. Nhớ nhiều tình yêu đắng cay.. 2. Gom ân tình gửi về nơi ấy xa xăm. Nơi đây buồn trời chiều sương khói mong manh. Tương tư sầu nhuộm vàng lá úa trên sân. Ngập ngừng gió thoảng bâng khuâng. Lá rụng, rụng rơi âm thầm..
Người tình trong mơ
1. Đêm tháng ngày trôi bên hương cuộc đời. Ta mãi buồn thôi trông chờ đắng môi. Niềm thương tê tái yêu thương xa rời. Mây gió đưa lá rơi cho yêu thương lặng lẽ.. 2. Em vẫn là em yêu thương thưở nào. Ta vẫn thường mơ mơ ngày có nhau. Từ trong sâu lắng ta mong em về. Tuy xót xa đắng cay nhưng yêu thương vẫn đầy.. ĐK:. Tình dài theo năm tháng. Đong đưa muộn phiền...