Ngô Thụy Miên
Chiều qua công viên
1. Chiều qua công viên buồn như mồ vắng. Nhắm mắt cúi đầu tình đã thấm sâu. Nhắm mắt cúi đầu tình đã qua mau. Chiều nghiêng nước mắt em qua công viên. Giận hờn gót mềm, gió đưa em về, gió hát đam mê. 2. Chiều qua công viên mùa đông chợt đến. Áo trắng xoá nhoà từng hàng lá khô. Áo trắng xoá nhoà từng vết chân thơ. Chiều chưa tắt nắng em qua công viên. Ngậm ngùi...
Thu khóc trên ngàn
1. Anh có nghe mùa thu khóc trên ngàn. Con nai vàng đạp chết lá thu tàn. Điệu thu mưa gọi hồn bao thương nhớ. Anh có nghe mùa thu lá thu rơi. 2. Anh có hay tình ta vỡ tan rồi. Em đi tìm ngày tháng cũ trong đời. Tình yêu xưa giờ buồn như đêm tối. Anh có hay mùa thu lá vàng rơi. ĐK: Hôm nay mùa thu đang trở về. Nhìn thu trôi tình em thêm...
Sài Gòn còn đó nỗi buồn
1. Đừng khóc nữa Sài Gòn. Đừng khóc nữa này em yêu ơi. Khi ta ra đi bỏ em một mình. Bỏ quên cuộc tình, bỏ luôn đời mình. Vào cơn sóng gió mênh mông.. 2. Đừng tiếc nuối này người. Đừng tiếc nuối tình ta chưa nguôi. Khi ta ra đi tưởng như tuyệt vời. Tưởng như cuộc đời là muôn nụ cười. Là như gấm như hoa.. ĐK:. Đi một lần là xa em một đời. Thương em...
Lời tình cuối
1. Lời tình cuối cho Sài Gòn. Lời tình cuối cho một người. Lời tình cuối cho một đời, một đời xót xa. Bao nhiêu năm một kiếp rong chơi. Bao nhiêu năm làm áng mây trôi. Bao nhiêu năm nằm yên ngủ vùi đời nào có vui. 2. Một lời cuối cho Sài Gòn. Một lời cuối cho người tình. Một lời cuối cho đời mình, một đời lẻ loi. Xin qua đi là kiếp rong chơi. Xin qua...
Tình vẫn còn đây
Mưa vẫn còn rơi cho mặt trời buồn ơi lẻ loi. Ngày tháng chơi vơi, riêng mình em bối rối ngậm ngùi. Anh có bao giờ tiếc nuối nụ hôn cuối, mắt môi u sầu. Người yêu dấu, anh có hay ước mơ tàn phai. Anh vẫn còn đây sao nụ cười vòng tay đổi thay. Thành phố hôm nay, riêng mình anh buốt giá lạnh đầy. Em có mong chờ, có nhớ lời yêu cuối, ái ân xa rồi.
Hát cho người ra đi
1. Em còn nhớ không em. Nhớ Sài Gòn mưa rơi thật nhiều. Nhớ Sài Gòn bao nhiêu là chiều. Nhớ Sài Gòn từng tiếng hát đêm. 2. Em còn nhớ không em. Nhớ vòm trời đưa em vào đời. Nhớ chuyện mình yêu nhau một thời. Nhớ hai mùa chợt nắng hay mưa.. ĐK: Khi em ra đi mặt trời đã chết. Nắng đã tàn rồi trên ngọn chiều rơi. Khi em ra đi Sài Gòn đã hết. Đã...