Ngô Minh Tài
Mắt biếc (Những giấc mơ ở lại)
Thênh thang trên lối mòn. Ngây ngô ơi mắt tròn. Sớm chiều kể chuyện ngày xửa, ngày xưa. Từng mùa đi qua vẫn còn.. Xa xa tia nắng chiều mỏng manh. Vai bên vai bỗng yên lành. Từ độ ấy thơ tôi viết lên giấc mơ tuổi xanh.. Tôi đặt tên giấc mơ mình là một loài hoa rất xinh. Một loài hoa nhuộm tím thân mình, tím thương nhớ.. Tuổi thơ qua đưa người đi xa bỏ lại làng...
Mắt biếc (Những giấc mơ ở lại)
Thênh thang trên lối mòn. Ngây ngô ơi mắt tròn. Sớm chiều kể chuyện ngày xửa, ngày xưa. Từng mùa đi qua vẫn còn.. Xa xa tia nắng chiều mỏng manh. Vai bên vai bỗng yên lành. Từ độ ấy thơ tôi viết lên giấc mơ tuổi xanh.. Tôi đặt tên giấc mơ mình là một loài hoa rất xinh. Một loài hoa nhuộm tím thân mình, tím thương nhớ.. Tuổi thơ qua đưa người đi xa bỏ lại làng...
Dạ lỡ
Con nước ơi! Biết đâu dòng nào cạn sâu?. Từ khi dạ lỡ, lỡ sang bờ thương anh. Và từ khi đó đời em gió giông miên triền. Đời như cánh chim bay lạc, khóc bờ chơi vơi.. Anh có đau, đóa hoa úa dầm vì ai?. Tủi hờn thân gái, thương phận mềm vai. Để nhìn hôm nay còn đâu gót sa trang đài. Buồn lên bóng trăng trôi dài giấc mộng bình mai.. Dòng tình anh sớt chia...
Xuân về với mẹ
1. Cuối năm rồi mình về với mẹ thôi. Về với mẹ thôi ngôi nhà thân quen, cánh cửa đang khép hờ. Đèn khuya còn đang thắp sáng chờ. Ngồi dưới áng sương mờ trước sân mẹ trông.. 2. Trở về nhà còn ở đâu bằng đây. Ở bên vòng tay muốn mẹ yêu thương, như thuở thơ bé vậy. Về đây thấy mình nhỏ bé lại. Suốt ngày như đứa trẻ cứ hồn nhiên bên mẹ.. ĐK:. Mỗi xuân...
Thanh xuân mong đợi
Tuổi nào mình đã thương nhau. Trăng thắm son tuổi tròn con gái. Tuổi nào đẹp nhất đời em. Là cả thanh xuân em khóc chờ.. Mấy cơn mưa qua hết mùa. Mấy năm trôi qua anh về chưa. Chốn nào thuộc về anh (sao anh mãi xa xôi). Bến nào dành cho em (đôi khi mỏi mong thôi). Cả thanh xuân em chờ nắng lỡ chiều phai. Dầm cay mắt ai như chào như là thay lời đợi anh.
Thanh xuân em đợi
Tuổi nào mình đã thương nhau. Trăng thắm son tuổi tròn con gái. Tuổi nào đẹp nhất đời em. Là cả thanh xuân em khóc chờ.. Mấy cơn mưa qua hết mùa. Mấy năm trôi qua anh về chưa. Chốn nào thuộc về anh (Sao anh mãi xa xôi). Bến nào dành cho em (Nơi chỉ mỏi mong thôi). Cả thanh xuân em chờ nắng lỡ chiều phai. Dầm cay mắt ai như trào, như là thay đời đợi anh.
Hai ơi, đừng qua sông
Đừng vội qua sông, Hai ơi! Đừng vội qua sông. Đừng vội qua sông, Hai ơi! Đừng vội qua sông. Em muốn, em muốn tát cạn dòng sông. Cho người ta không xuôi dòng trôi xa. Để cho người ta nhìn lại cho người ta nhìn lại. Ở đằng sau là tình em một cõi mênh mông.. Đừng vội qua sông, Hai ơi! Đừng vội qua sông. Đừng vội qua sông, sớm trưa kẻ chờ người trông. Lòng em trăm...
Trà Vinh miền đất phúc
Khi ai nhắc về Trà Vinh. Đầu tiên nghe 2 chữ chân tình. Ai ơi dẫu ngàn dặm xa. Một lần thôi xin ghé qua. Nơi đất ngọt lời thương nhớ. Nơi đi vào từng trang thơ. Khúc ca, khúc ca. Trà Vinh tình đất tình người. Ngược lối về nơi xứng danh miền Tây. Phà đưa Cổ Chiên ân tình. Nắng mưa nắng mưa nghiêng mình. Đường hàng me nằm lắng nghe đôi lời gần xa. Trai gái thật...