Nam Vĩnh
Một lần dang dở
1. Gió Thu rụng lá bên thềm. Nghe như tiếng bước em êm thuở nào. Một lần tay nắm xuyến xao. Mà nay dang dở nghẹn ngào chia đôi. 2. Trăng xưa còn sáng trên đồi. Sao tình năm cũ hóa lời biệt ly. Lặng thinh anh tiễn Xuân đi. Chỉ còn sót lại hoài nghi cuối mùa. Chorus :. Tình xưa giờ đã như mưa. Qua rồi cũng chỉ đọng thừa giấc mơ. Em đi chẳng nói bao giờ.
Lá rụng bên thềm
1. Chiều Thu gió nhẹ nghiêng hiên. Lá vàng lặng lẽ buông bên lối về. Thềm xưa rêu phủ bốn bề. Nghe trong tiếng gió lời buồn thê thiết. 2. Thu về ôm nỗi cô đơn. Từng cơn se lạnh giận hờn bay qua. Lá rơi chẳng hẹn người xa. Mà sao lòng vẫn xót xa khôn cùng. Chorus :. Gió chiều cuốn mộng mênh mông. Nhớ người năm ấy bên sông đợi chờ. Bây giờ bóng nhạt như mơ.
Nhớ người xưa
1. Chiều giăng mỏng mưa về lặng lẽ. Giọt rơi buồn chạm nhẹ tim ai. Lối xưa màu cũng úa phai. Chân ai năm cũ giờ hai lối về. 2. Mưa có hiểu nỗi niềm ai đó ?. Giữa nhân gian, lạc ngõ tìm nhau. Mỗi giọt như tiếng nhịp cầu. Nối mùa xa khuất về sau cõi lòng. Chorus :. Em xa lắm trời mây cách trở. Tiếng cười xưa vụn vỡ trong mưa. Vai kề vai những ngày...
Nhớ mẹ
1. Khói lam vắt nhẹ chân đê. Trăng loang mặt nước bóng quê lặng buồn. Lũy tre xào xạc gió suông. Con ngồi nhớ Mę qua muôn dặm trường. 2. Mẹ xưa áo vải chân phương. Đầu nghiêng nón lá gánh đường trăng soi. Bếp nghèo lửa nhỏ đêm trôi. Võng tre Mẹ đẩy mộng đời cho con. Chorus :. Cau già rụng trái đầu thôn. Mẹ tôi tóc bac sớm hôm cạn dần. Một đời quang gánh tảo tần.
Nhớ mẹ mùa lá rụng
1. Lá vàng rơi nhẹ bên thềm. Gợi bao ký ức êm đềm ngày xưa. Mẹ ngồi và áo trong mưa. Con thơ líu ríu say xưa giấc nồng. 2. Mùa Thu se sắt lạnh lòng. Gió ru kỷ niệm theo dòng thời gian. Tiếng trội của giữa chiều tàn. Mẹ gom từng lá ngập tràn yêu thương. Chorus :. Bây giờ thềm vắng hiên xưa. Lá vàng rơi rụng tình thương vẫn đầy. Nhớ Mẹ mỗi độ heo may.