Mộng Long

  • Em đã khóc

    1. Em đã khóc trên vàng son gấm lụa. Em đã quên bao dĩ vãng ê chề. Em đã khóc, khóc cho đời gió bụi. Em đã cười mà dòng lệ tuôn rơi.. 2. Em đã khóc trong tình yêu lãng mạn. Em đã quên bao dĩ vãng ê chề. Đêm khói thuốc đốt cuộc đời gió bụi. Hơi men nồng giết em thuở đôi mươi.. ĐK:. Anh ơi, son phấn còn mặn mà. Hương sắc còn đậm đà. Thì...

  • Lối về nhà em

    Nhà em với anh chung nhau một lối đối mặt căn gác nghèo. Mỗi lần tan trường ngày hai buổi em đi qua nhà anh. Thời gian chóng qua quen anh thì đã nên trộm thương thầm. Đôi lần muốn ngỏ lời tha thiết bỗng dưng sao ngại ngùng.. Anh ơi anh ơi thương anh thì thật nhiều. Nhưng đâu giám ngỏ lời em yêu. Vì đời anh sương gió rày đây mai đó. Yêu anh em đâu dám hẹn...

  • Sài Gòn nhớ thương ai

    1. Trời vào đông lòng nghe buồn vời vợi. Sài Gòn ơi nhớ ai, mà người đi khó phai. Dù thời gian mang tâm tư vào cõi xa mờ.. 2. Sài Gòn ơi lòng nghe buồn vào đời. Người tình xa vẫn mong, tìm về trong bến xưa. Đàn cùng ta rung tiến tơ đi vào sầu mơ.. ĐK:. Sài Gòn nhớ, thương ai người còn đứng trông ai. Hương gió chiều phai nhạc nắng. Sài Gòn sống trong tôi...

  • Tình đầu

    1. Tình yêu tha thiết như chuyện tình anh với em. Đừng gió cuốn mãi cho cuộc tình như ước mơ. Như ngày nào ta có nhau hình bóng.. 2. Tình yêu đắm đuối môi mặn nồng ta trót trao. Tình đến thấm thoát như ngày nào ta có nhau. Như lần đầu ta trót trao cho nhau.. ĐK:. Đã xa rồi tuổi ước mơ ngày mà tình ta sao. Mãi vẫn nhớ nhau. Phút quyến luyến trong ngọn ngùi.

  • Lời mẹ ru con

    1. Mẹ ơi, mẹ ơi. Con xin mẹ tha thứ những lỗi lầm của con. Hãy ôm con vào lòng. Hãy ôm con trong tận cùng. Trái tim của mẹ. Mẹ hỡi, mẹ ơi. Mẹ hỡi, mẹ ơi.. Mẹ ru con khi mới chào đời. Mẹ ru con, ru cả một đời. Mẹ ru con khi tuổi chào đời. Mẹ ru con nhớ tuổi nằm nôi.. Mẹ thương con, thương cả một đời. Mẹ ru à ơi. Mẹ ru tiếng...

  • Đường tình hai lối mộng

    1. Có mấy ai yêu mà lại không buồn. Khi yêu thường hay lo nghĩ. Nghĩ đến chuyện mai sau. Không biết đươc gần nhau. Hay đời trăm ngàn lối. Cách ngăn chúng mình làm đôi.. 2. Ai nhớ thương ai để lòng u hoài. Tâm tư sầu dân muôn lối. Như giấc mộng xa xôi. Nghe nỗi buồn lòng tôi. Cho tình xuôi vạn lý. Nhớ nhung nỗi lòng người đi.. ĐK:. Mưa rơi trên lối về. Giọt mưa...

  • Lúa vàng

    1. Từ đâu chim bay về đây. Bóng chim trên ruộng cày. Đàn chim bay về đây. Nhìn lúa lúa đan reo. Nhìn hoa hoa ngại ngùng. Nhìn mây mây ngập ngừng.. Tình yêu đan nở hoa. Bắc Nam chung một nhà. Tình quê hương đẹp quá. Nhìn bướm bướm reo hoa. Tình yêu yêu mặn mà. Tình quê hương đậm đà.. ĐK:. Ơi lúa ơi lúa ơi. Này hỡi ơi đồng lúa vàng. Này hỡi ơ chàng ơ chàng.

  • Thành phố tôi yêu

    1. Thành phố tôi yêu tôi còn yêu mãi ngàn đời. Thành phố tôi yêu với những chiều cùng em dạo phố. Sài Gòn ơi nhớ một đời. Sài Gòn ơi nhớ một người. Tình thắm trong tôi.. Nhớ hoài kỷ niệm ta bên nhau. Trên đường phố đan tay thuở nào. Sài Gòn ơi tôi nhớ mãi muôn đời khó nguôi.. 2. Lần dấu chân qua con đường xưa kỷ niệm buồn. Trường cũ năm xưa xác phượng hồng...

  • Chiều nay trên xứ người

    1. Chiều nay trên xứ người, con nhớ về quê hương. Chiều nay trên xứ người, con một mình ngồi đây. Chiều nay trên xứ người, con một mình lạc lõng. Chiều nay trên xứ người, cuộc đời long đong.. ĐK:. Mấy năm xa quê hương. Là mấy năm con nhớ mẹ, tan nát cả tấm lòng. Mấy năm đời lưu lạc. Trán đã thêm nét nhăn, tóc đã nhiều cộng bạc. Cũng vẫn bàn tay không.. 2. Chiều nay...

  • Đà Lạt sương mù

    1. Một lần về thăm Đà Lạt chốn sương mù. Trở về nơi đây, nghe thông reo bên bờ suối vắng. Đâu dốc cao thác ru ân tình, đâu tiếng chim líu lo trên cành. Đâu người tình xưa hay hờn dỗi.. 2. Một lần về thăm để lòng nhớ thương nhiều. Đà Lạt nên thơ ôi muôn hoa khoe màu sắc thắm. Đâu ánh trăng sáng soi bên hồ, Than Thở như trách ai hững hờ. Đâu cuộc tình...

  • Chuyện tình của tôi

    1. Ngày xưa em hay còn thơ. Sớm trưa hai buổi đến trường. Ngày xưa em hay mộng mơ. Ngắm hoa thích đùa trong gió. Nhìn em anh hay làm thơ. Từ khi em biết mộng mơ. Yêu đàn yêu nhạc yêu thơ.. 2. Rồi năm em lên mười lăm. Lúc anh hai mươi tuổi đời. Vì yêu câu ca đầy vơi. Góp vui với đời sương gió. Từng đêm anh hay làm thơ. Từ khi anh biết mộng mơ.

  • Hoa bưởi (Chuyện buồn con gái)

    1. Chỉ tôi biết tôi buồn, mình buồn không biết nói nói cùng ai. Đời trăm đắng nghìn cay đời đen trắng đổi thay đời ai biết đâu ngờ.. Để năm tháng vô tình dòng đời như gió cuốn mất còn đâu. Màu hoa trắng ngày xưa vì mưa nắng đổ nên để đêm mất hương nồng.. Một người vừa đi qua để buồn lại riêng ta cho thời gian lịm chết. Sao người không thương người sao tình không...