Mạnh Quân
Cơn mưa tình yêu
Người yêu ơi cỏ mềm đã héo khô. Mặt hồ lá xác xơ những con đường vắng sương mờ. Từng bước chân cuốn đi mùa thu xa lắm. Để nỗi buồn cứ thế đến bao giờ.. Và cơn mưa ngoài trời đêm gió lạnh. Giật mình nhớ tới anh hãy chờ em anh nhé. Và hãy cho nhau sát lại nụ hôn như bất ngờ. Ngọt ngào như vô tình yêu anh ngàn lần hơn nữa. Một phút anh ngẩn...
Mẹ ơi con đã về
Một sáng sớm trở về quê hương. Về trong câu hát âm vang đất trời. Ru rời ru cho ta ngọt bùi. Ấm áp ân tình xa xôi.. Một con kênh một bờ ao xanh. Hàng tre lưu luyến từng chiều hai đứa. Hỡi cánh diều tuổi thơ hôm ấy đâu còn.. Trở về nơi tôi sinh ra từ đây. Biết bao con tim mừng vui vòng tay đón mời. Nhìn tôi không dám tin là tôi một thời người...
Vì chính em thôi
Nhạc khúc đêm nay dưới ánh trăng rất thơ mộng. Mình anh chìm đắm một bản tình ca rất buồn. Chợt tình yêu đến tự bao giờ lặng lẽ ôm anh thật chặt. Ấm áp con tim vì có em.. Ngọn nến lung linh thắp sáng lên một ân tình. Làm anh thổn thức vì đôi mắt ấy dịu dàng. Và nụ hôn sẽ chứng minh rằng hạnh phúc trong anh mãi mãi. Chỉ cần em luôn mỉm cười chỉ...
Cơn gió lạ
Lặng yên căn gác lặng yên vầng trăng. Lặng yên thơm ngát môi hồng thật trong sáng. Ánh mắt bên ô cửa sổ cứ thao thức mong chờ. Cơn gió lạ.. Ngủ ngon anh nhé tình yêu của em. Và ngày mai sẽ ngọt ngào những ước hẹn. Phải làm chi để hết buồn chỉ vì quá nhớ người. Một cảm giác rất trống vắng đến hiu quạnh.. Ngoài đời sương gió tội lắm đôi vai gầy. Giờ anh nơi...
Dấu yêu (Dấu yêu một thời)
Ngỡ là mơ, đâu rồi những giấc mơ ngọt ngào. Ngỡ là anh, dấu yêu nào một thời để lãng quên. Nỗi quạnh hiu, bao giờ vơi đến bao giờ nguôi. Anh hãy biết rằng em vẫn chờ đợi người biết không. Buồn làm chi giận mà chi, vì yêu sao nỡ oán trách gì. Dẫu không còn được bên anh, thôi đành ngồi tự tình với đêm. Dù mai sau, còn gặp nhau thì hồn nhiên như chưa bắt...
Chiếc nhẫn cỏ lau
Em ơi ngôi sao nào là chứng nhân. Sao trăng lên anh chỉ thấy bóng mình. Nơi khi xưa ta chuyện trò với nhau. Môi hôn ấm áp giấc mơ thật sâu.. Thương em yêu em thật lòng thế nhưng. Con tim nhân gian lại quá lạnh lùng. Mang em đi trong một chiều gió mưa. Vội vàng tìm em nhưng không kịp nữa.. Ở nơi phương trời xa người sống trong lụa là. Liệu rằng người còn nhớ chiếc...
Qua đêm nay
Qua đêm nay sóng gió sẽ về với mây ngàn. Dậy đi yêu thương ta hãy khép mi nỗi buồn. Sâu thẳm trong mắt em là ánh mắt của anh. Nhìn anh âu yếm, những rung động trái tim yếu mềm. Qua đêm nay hai ta sẽ chung sống suốt đời. Phải không em ơi, anh ước mong lâu lắm rồi. Suốt đời và mãi mãi chúng ta khắc tên mình với nhau. Để rồi mai về sau sáng lấp...
Vẫn nhớ
Ngồi trong đêm khuya lạnh vắng. Anh thấy nhớ em vô cùng. Ngoài hiên cơn mưa chưa dứt. Nỗi đau trong lòng chưa vơi.. Giờ làm gì để nguôi đi. Nỗi nhớ đến em bây giờ. Nhận ra như anh đang khóc. Khóc cho cuộc tình anh mang.. Là vì cảm giác cô đơn. Đè nặng vào lý trí anh mỗi lần. Tự hỏi vì sao anh vẫn chờ đợi em.. Sao em đi mãi không về. Con tim anh...
Tàn phai giấc mơ
1. Chiều buồn nghiêng nắng xa mờ những áng mây. Hoàng hôn man mác một nỗi buồn thương nhớ. Kỷ niệm xưa ấy ngập trời trong xanh quá. Ngập tình tôi như đã để dành cho em đó.. 2. Nhìn nhau trong thoáng rồi tìm nhau xót xa. Mệt nhoài giấc mơ, muốn đêm dài hơn nữa. Con đường hạnh phúc cứ ngỡ thấy đôi ta cùng bước chung. Mà vì sao hôm nay đã cách chia.. ĐK:. Nói hết...
Dấu yêu một thời
Ngỡ là mơ đâu rồi những giấc mơ ngọt ngào. Ngỡ là em dấu yêu nào một thời để lãng quên. Nổi quạnh hiu bao giờ vơi đến bao giờ nguôi. Em hãy biết rằng anh sẽ chờ đợi người biết không ?. Buồn làm chi, giận mà chi?. Vì yêu sao đâu oán trách gì. Dẫu không còn được bên em. Thôi đành ngồi tự tình với đêm. Dù mai sau mình gặp nhau. Thì hồn nhiên như chưa...
Cám ơn nhé tình yêu
1. Không gian nơi đây thật bình yên. Một bờ cỏ xanh tươi mơn man rợp bóng cây. Mặt hồ yên ả lấp lánh những ánh nắng mai nhẹ nhàng. Chạy theo con đường trong sương lãng mạn.. 2. Anh đi bên em mới ngày mới. Cảm nhận ra trong con tim anh rất khó nói nên lời. Mình yêu nhau đã lâu rồi nhưng đôi khi. Anh vẫn hỏi lòng rằng tại sao.. ĐK:. Tại sao chính anh đã...
Chuyện người con gái
1. Ngày ấy lâu rồi chuyện một người con gái quê nghèo. Sống không tình thương em mang trong tim nỗi buồn. Nhọc nhằn em hát mong được bát cơm ru lòng. Hạt cơm trắng tinh, chan đầy nước mắt em. 2. Cuộc sống muôn màu mà bàn tay em quá bé nhỏ. Bước chân mồ côi lang thang qua từng con phố. Rợp bóng mái trường nhìn về nơi xa lòng thấy vui. Cánh chim thơ dại mỉm cười...