Lê Quang Ngọc - năm: 2014

  • Một đoá sen hồng

    1. Thân sương gió dãi dầu, một đóa sen hồng, một đời thương vay. Môi son cũng phai màu, một mai xuân thì, nợ nần duyên sau. Bàn tay cố níu trăm năm nặng nề, trôi xuôi vội về bên lưng chừng đồi. 2. Chân vui bước thăng trầm, nhẹ nghiêng theo đời, bộn bề chơi vơi. Say sưa dấu phong trần, hồn rơi xuống chiều cuộc tình lên khơi. Mùa Trăng ân ái, đê mê mật ngọt, yêu đương...

  • Vẫn mãi nợ nhau

    1. Ta ví là phù sa trôi hoài theo sóng nước. Bồi từng bờ đất lở đem vào đất mầm xanh. Còn em là dòng sông đục trong từ thác nguồn. Bốn mùa gội mát đồng, cũng lắm khi gợn sóng. Vì đất cần phù sa Và ta còn nợ nhau. Chorus :. Lững lờ trôi êm đó, tưởng chừng mãi bình yên. Làm sao biết bão tố không tuôn mưa dậy nguồn. Làm sao biết được gió lay động...

  • Nơi người lính không về

    1. Nơi người lính không về. Dòng Mê Kông huyền thoại. Quân hành tuyến địa đầu. Nhuộm máu vùng ba biên. Nơi người lính không về. Rừng mưa tuôn hạ Lào. Đêm Mường Mun buốt giá. Nồng khét mìn Clay more. Chorus :. Nơi người lính không về. Chùa Tháp rung hồi chuông hấp hối. Đường Sê Pâu đạn pháo rền vang. Đồi không tên súng trơ trận địa. Nơi anh nằm mộ chí vô danh. Nơi người lính không...

  • Lời ru cho Đậu

    1. Ông sẽ đưa con đi. Thăm thế giới diệu kỳ. Đến năm châu bốn biển. Bên kia bờ đại dương. Là nắng ấm quê hương. Một góc trời thân thương. Từng chôn nhau cắt rốn. Từng mưa nắng dãi dầu. Có tiếng Mẹ à... ơi. Tiếng ru thuở nằm nôi. Chorus :. Ông sẽ đưa con đi. Thăm Huế, thăm Sài Gòn. Năm cửa Ô Hà Nội. Tận Bắc phần xa xôi. Ông sẽ đưa con đi. Về miền...

  • Lời hát ru mẹ

    1. Mẹ ra đi để lại trong con một khoảng trống, không thể nào lấp đầy. Một khoảng trống là như dáng Mẹ gầy. Mà sao lớn hơn cả Thái Bình dương. Mẹ ra đi, đất âm thầm đón Mẹ, lá ru êm chỗ nằm. Cuốn vào thiên thu một dáng yêu thương của đời con. Chorus :. Mẹ ra đi, hồn hòa vào gió bụi. Trả hết cho đời những khốn khó nhân gian. Trả hết đau thương nhọc...