Lê An Tuyên
Lời cỏ may
Anh nói, anh yêu em. Ngày về lối em qua đầy hoa cỏ tím. Nay em về toàn hoa cỏ may. Cỏ may níu chân người xa xứ. Găm vào lời đau. Lời đau, em trả cho anh. Cỏ may em thả ra sông. Sông Lam, sông Lam nước mặn xanh trong. Chảy đi sông ơi. Ơi con sông lòng mẹ bao dung. Lấp lánh đôi bờ dòng sông Cửa Hội. Lạ tiếng, lạ người trên đất lạ. Em trở...
Lời cỏ may
Anh nói, anh yêu em. Ngày về lối em qua đầy hoa cỏ tím. Nay em về toàn hoa cỏ may. Cỏ may níu chân người xa xứ. Găm vào lời đau. Lời đau, em trả cho anh. Cỏ may em thả ra sông. Sông Lam, sông Lam nước mặn xanh trong. Chảy đi sông ơi. Ơi con sông lòng mẹ bao dung. Lấp lánh đôi bờ dòng sông Cửa Hội. Lạ tiếng, lạ người trên đất lạ. Em trở...
Lời cỏ may
Anh nói, anh yêu em. Ngày về lối em qua đầy hoa cỏ tím. Nay em về toàn hoa cỏ may. Cỏ may níu chân người xa xứ. Găm vào lời đau. Lời đau, em trả cho anh. Cỏ may em thả ra sông. Sông Lam, sông Lam nước mặn xanh trong. Chảy đi sông ơi. Ơi con sông lòng mẹ bao dung. Lấp lánh đôi bờ dòng sông Cửa Hội. Lạ tiếng, lạ người trên đất lạ. Em trở...
Lời cỏ may
Anh nói, anh yêu em. Ngày về lối em qua đầy hoa cỏ tím. Nay em về toàn hoa cỏ may. Cỏ may níu chân người xa xứ. Găm vào lời đau. Lời đau, em trả cho anh. Cỏ may em thả ra sông. Sông Lam, sông Lam nước mặn xanh trong. Chảy đi sông ơi. Ơi con sông lòng mẹ bao dung. Lấp lánh đôi bờ dòng sông Cửa Hội. Lạ tiếng, lạ người trên đất lạ. Em trở...
Lời cỏ may
Anh nói, anh yêu em. Ngày về lối em qua đầy hoa cỏ tím. Nay em về toàn hoa cỏ may. Cỏ may níu chân người xa xứ. Găm vào lời đau. Lời đau, em trả cho anh. Cỏ may em thả ra sông. Sông Lam, sông Lam nước mặn xanh trong. Chảy đi sông ơi. Ơi con sông lòng mẹ bao dung. Lấp lánh đôi bờ dòng sông Cửa Hội. Lạ tiếng, lạ người trên đất lạ. Em trở...
Lời cỏ may
Anh nói, anh yêu em. Ngày về lối em qua đầy hoa cỏ tím. Nay em về toàn hoa cỏ may. Cỏ may níu chân người xa xứ. Găm vào lời đau. Lời đau, em trả cho anh. Cỏ may em thả ra sông. Sông Lam, sông Lam nước mặn xanh trong. Chảy đi sông ơi. Ơi con sông lòng mẹ bao dung. Lấp lánh đôi bờ dòng sông Cửa Hội. Lạ tiếng, lạ người trên đất lạ. Em trở...
Giá như
"Giá như lần ấy đừng say. Câu ca ai hát thẳm cay đến giờ". Nghe xao xuyến câu ca đưa em về tuổi phượng hồng. Rằng để thương rồi để nhớ, chắc phải lòng từ thuở trong nôi. Xôn xao câu hát đưa em về chung một dòng sông. Chung điệu đò đưa, chung câu hò ngọt lịm. Nghe ai hát mà lòng thổn thức, ký ức tuổi thơ bỗng ùa về.. Nhớ ngày ấy vun cát xây lâu đài.
Sông và anh
Nỗi nhớ nào cho ta gặp lại nhau. Anh chẳng còn trai còn em qua thì con gái. Anh đâu tình tứ như người Quan họ. Em không kiêu sa như gái Hà thành. Học trò học trò Trường Tiền ngày năm ấy. Anh lứa tuổi em lứa tuổi thơ. Tan học đầu đội chung một lá sen tơ. Lùng bướm tương hoa cài mái tóc. Theo về đến cửa mới tan mơ. Mặc ai, mặc ai níu kéo đời...