La Tuấn Dzũng - năm: 1997

  • Mùa thu vắng anh

    1. Có những chiều ngồi ngắm lá vàng rơi. Cây thông già nhìn hàng me trơ lá. Tiếng kinh cầu ru hồn chốn hư không. Tình mang nhung nhớ khóc biệt ly. 2. Anh đi rồi tượng đá cũng buồn thương. Công viên buồn làm sầu vương khoé mắt. Vắng anh rồi ai dìu bước em đi. Tình em lá úa nhớ người đi. ĐK: Thu năm nào cùng anh sánh bước. Đời có anh là nắng ấm ngày xanh.