Lã Phong Lâm
Vô thường
Ngồi ngắm ánh trăng tàn, nhìn gió cuốn mây ngàn. Ai gieo nơi trần gian những trái ngang thấu trời. Ngàn kiếp vẫn luân hồi, tuệ nhãn khắp đất trời. Thiên thu như mộng thôi đau lòng lắm ai ơi!. Điệu múa trong làn mưa, nhẹ tiếng dương cầm đưa. Xa xa tiếng vó ngựa, chát chúa tiếng binh đao. Rồi mãi muôn đời sau, chồng chất thêm khổ đau. Nhân sinh ra ở đời ai cũng giống như nhau..
Vết xước
1. Phía cuối con đường nào ai biết được. Ngày mai rồi sẽ ra sao. Tao mày hai đứa nửa đời đao búa. Để được gì mà cứ mãi hơn thua.. 2. Đã hứa rất nhiều thất hứa thật nhiều. Người yêu giờ cũng quay lưng. Đã từng hạnh phúc rồi tự mình đánh mất. Cay đắng này mày có thấy nhói lòng.. ĐK:. Trong những hình xăm khắc dấu thời gian. Tao đã lưu lại năm tháng hoang tàn.
Nhẹ nhàng
1. Thời gian cứ trôi đi ta nhận ra gì. Ta nhận ra rằng chẳng gì là mãi mãi. Hạnh phúc hôm qua sớm nở tối tàn. Thề ước bao nhiêu cũng đã vỡ tan. Rồi vết thương kia cũng thành vết sẹo. Rồi những tâm tư cứ thế mang theo.. 2. Nhiều khi bước liêu xiêu một mình giữa đời. Ta chợt mỉm cười dặn lòng đừng cố chấp. Chỉ muốn cho đi những gì tốt đẹp. Mà cớ...
Nhớ mùa hè
1. Nghe lao xao tiếng gió rì rào. Ve kêu ồn ào mùa hè đã về. Để khi chia tay nhau ai khóc ai cười. Thầy cô thân yêu ơi đến lúc xa rồi. Cho lòng tôi buồn nhìn hoa phượng rơi. 2. Bạn thân yêu ơi sắp chia tay rồi. Cho lòng ai bàng hoàng thẫn thờ. Có phải tôi ko muốn xa nơi này. Sân trường đây in dấu bao kỉ niệm. Mùa hè ơi sao lòng tôi...