JAAN
Trọn chữ hiếu quên chữ tình
Đợi em ở góc con sông mình hay tới hẹn. Hình hài em đó nhưng sao lại sầu lắm lem. Muộn phiền phủ kín đôi mi làm em khóc nghẹn. Rằng mẹ cha xem mắt trao em cho một người lạ chẳng quen.. T-ĐK:. Vương nơi sinh thành lại thương nơi em dành. Tuổi xuân có mấy ai hiểu?. Nước mắt tuôn trào, người trao ta đôi lời. Từ giã mai em bước sang ngang.. ĐK:. Chuyện tình ta tới...