Đinh Tùng Huy

  • Nghĩa khí anh hào

    1. Sống không oán, không than, không hờn. Chẳng toan tính ai thiệt, ai hơn. Tâm cũng chẳng màng chuyện đúng sai. Dù có chết xin hứa không quay đầu lại.. 2. Sống anh em trọn nghĩa ân tình. Có đôi lúc bên trọng, bên khinh. Nhưng tôi vẫn là tôi chẳng ai. Đời là thế thêu bao câu chuyện ngang trái.. ĐK:. Cúi đầu không, lui bước lại càng không. Dù đời có xô cũng không một dạ hai...

  • Khóc nơi ta cười

    1. Có lẽ em yêu ai rồi phải không em. Đến người ấy em có vui hơn nhiều. Hay cũng chỉ là nắng mùa hạ ghé qua. Hợp rồi tan đôi lần rồi lại than van.. 2. Có lẽ em chưa bao giờ hiểu được anh. Yêu thật tâm nghẹn đau buốt khắp trăm lần. Thà cứ nói ra một lần rồi sẽ xong. Lúc có lúc không khác gì thuyền lạc bến sông.. ĐK:. Một mình anh khóc trong...

  • Trăm thương ngàn đau

    1. Trăm thương, ngàn thương không bằng người mà em nén lút bên đường. Đau hơn là không khóc được, vì chỉ mỗi anh thương. Cơ duyên là do ý trời, trời lại bắt hai ta phải xa rời.. Thắng sao được số kiếp nên thôi.. 2. Trăm đau, ngàn đau không bằng tự gặm nhấm một vết thương lòng. Tim đau lệ đẫm môi cười, nghẹn buốt thắt em ơi. Anh như người điên đứng đợi, đợi ai đấy...

  • Chuyện tình chinh nhân

    1. Tôi thương một, người em gái nhỏ. Tuổi chớm đôi mươi nàng đẹp tựa tiên trời. Say đắm hồn tôi.. 2. Tôi đâu ngờ, người em gái nhỏ. Được mối giai nhân định duyên sắp thành. Nghe đau xót buồn tênh.. ĐK:. Ôi! Đời chinh nhân mấy ai hiểu thương thì đợi. Ở chốn biên cương, giặc kia ngông cuồng. Tay ôm súng sao buông.. Thôi! Hẹn ngày sau, đến khi giặc kia điêu tàn. Chân anh bước hiên...

  • Hoa thơm theo chồng

    1. Đã yêu một người, là yêu đến hết cuộc đời. Cớ sao ta lại, đang thương nhưng rồi lại thôi. Cắt dây tơ đàn, hợp tan đời lắm phũ phàng. Đàn sầu, đàn vương đàn ngân ai oán nức lòng thở than.. 2. Nỗi đau thấu trời, tàn canh kiệu cưới em ngồi. Chẳng còn em nữa còn đâu ngàn lời em hứa. Đến đây duyên tàn, phận ta bèo nước lỡ làng. Ngày mà em đi dường như...

  • Anh có thương em đâu?

    1. Thật lòng anh có bao giờ, tự nhìn về lại phía sau. Nơi anh bước qua, nơi em phải ôm bao nỗi đau. Là do duyên số không hợp, hay là ai kia tốt hơn. Cớ sao người ta đến sau nhưng lại được anh thương.. 2. Người buông câu nói phũ phàng, em chẳng một lời oán than. Mới đây đậm sâu, nhưng giờ phải xa nhau. Bình yên anh ở bên người, còn em là anh đấy...