Đinh Tùng Huy
Con hứa sẽ về
1. Mẹ xuân này con vẫn tha hương. Rời xa người thương đến nơi phố phường. Đời phiêu bạt, dãi nắng dầm sương. Phận làm con, bao mùa vắng mặt. Vì mưu sinh con chưa về được.. 2. Ở nơi xứ người, mẹ ơi có hay. Người ta chúc nhau đón tết sum vầy. Còn con thì lệ ướt mi cay. Nhà ta nghèo nên đành phải thế. Biết bao giờ mới được về đây.. ĐK:. Ngày xưa, thuở mới...
Không quay đầu
1. Đời nam nhi, chân đạp đất còn đầu đội trời. Sao phải sợ hiểm nguy. Dù họ sai, ta vẫn thế chẳng bận lòng. Cứ bình tâm nhẫn nại.. 2. Cuộc đời ta trong binh gia. Trọng chữ nghĩa ơn còn lợi danh chẳng màng. Khó khăn muôn vàn. Ôm đau thương ta đây chẳng một lời thở than.. ĐK:. Ngước mắt lên nhìn trời hỏi đời này. Sao gieo bao trái ngang để đệ huynh tương tàn. Sóng...
Quan trọng là ai thương ai
1. Anh biết yêu em, anh sẽ nếm những ngày buồn ngay phố đông. Anh muốn ôm em, chỉ vậy thôi cũng cảm thấy nhẹ lòng. Hai chữ tương lai, cứ bận tâm rồi tự làm đau cả hai. Không đúng không sai, quan trọng là ai thương ai.. 2. Anh cũng biết đau, cũng từng khóc, lấy thân mình ngăn bão giông. Anh có buông đâu, dẫu tim anh nặng trĩu nỗi sầu. Quá khứ ai sai, nghĩ ngợi...
Lướt qua đời nhau
1. Ai sẽ là người bên em. Người ôm em mỗi khi đêm về. Và ai sẽ là người quan tâm em. Người chở {Bb] che cho em ngày và đêm.. 2. Sao em cứ tìm kiếm xung quanh. Tìm làm chi anh ở ngay đây mà. Chắc em muốn tìm người hơn anh. Tìm làm chi anh sẽ không để em đi.. ĐK:. Hạnh phúc là khi được giữ khi được siết em trong vòng tay. Nhẹ nhàng những...
Đậm sâu chẳng được gì
1. Người mà anh thương hẹn anh ở cuối đoạn đường. Tưởng là yêu nhau, ai ngờ đâu giờ phải xa nhau. Điều gì làm em ngay đổi thay không giống như xưa đã từng. Câu nói yêu anh nói thương anh nay còn đâu.. 2. Giờ này em sao, hỏi thăm em sống thế nào. Thật sự trong anh, vẫn còn yêu anh còn thương lắm. Từ ngày buông ra sao tự nhiên em trở nên xa lạ. Em...
Hợp tan là lẽ thường
1. Mắt người lệ hoen mi anh nhói lòng bao suy nghĩ. Có phải người nơi ấy, buồn lắm phải không. Thế có cần anh không, tựa vai khóc cho nhẹ lòng. Chẳng vùng trời nào mà không mang nhiều bão giông.. 2. Kể từ ngày mình xa, anh chưa thể yêu ai khác. Thích chạy vào mưa giông, sợ nơi phố đông. Khép mình vào màn đêm, nhận ra đến đêm cũng đẹp. Chỉ có điều, chẳng còn ai...
Còn gì đau hơn
1. Khóc cũng đã khóc rồi và đau cũng đã đau rồi. Sao lại cứ đâm đầu vào yêu một người phản bội. Ở nơi đó thế nào em đã có người đưa người chào. Anh cũng chẳng bận lòng yêu em hơn cả bản thân.. 2. Có cơn gió nhè nhẹ khẽ vuốt ve đôi mắt cay xè. Có tiếng nấc nghẹn ngào khiến cho nước mắt chẳng ngưng. Cố chấp yêu một người đôi tay ngăn giọt lệ...
Đêm 30 Tết
1. Đêm ba mươi con nơi xứ người. Nhà người ta rộn ràng rất vui. Còn con ngược xuôi sớm tối một mình. Thèm cơm cà với gia đình. Bữa cơm nghèo, quây quần bên nồi bánh chưng.. 2. Đêm ba mươi pháo nổ nức lòng. Đàn em thơ giờ này lớn không. Mẹ ơi! Xuân này là con không về. Đời trai nặng ghánh câu thề. Mẹ mẹ ơi, buồn lòng mặn đắng khoé môi.. ĐK:. Mẹ ơi! Nhớ...
Ai khác ngoài em
1. Anh lại khóc vì một người, chẳng thương anh đâu. Một người anh thương thật đậm sâu. Anh muốn giữ em ở lại nhưng em muốn chia hai. Nói đi em anh đã làm điều gì sai.. 2. Anh lại tưởng điều dại khờ, tim anh như nước. Để không ai thấy được vết xước. Ở quá khứ và hiện tại, chẳng muốn xa em đâu. Nhưng mà anh phải ngậm ngùi đứng sau.. ĐK:. Nếu em khóc, có...
Mẹ hiền ơi
1. Cũng đã lâu rồi, mẹ ơi con nhớ quê ta. Tháng ngày khổ đau, nhà ta cơm muối dưa cà. Trôi dạt xứ người, mình con sớm tối ngược xuôi. Ước nguyện về sau, nhà ta được tiếng sang giàu.. 2. Bây giờ nơi này, mẹ ơi xuân đã heo may. Én lượn rợp bay, lòng con day dứt đêm ngày. Thương đàn em nhỏ, vài ba đứa gửi lời thăm. Nhớ thời xa xăm, mẹ gồng lưng gánh...
Chẳng thể giữ em
1. Đừng buồn... vì tình ai cũng phải, chịu nhiều tổn thương. Nhiều rồi... che cảm xúc anh cố nén dồn. Sao em buông tay anh khi mà lòng anh vẫn đang đắm thương. Cào xé tim đau vết thương lại càng thêm sâu. ĐK:. Người vội quên câu thề. Bỏ lại riêng anh nỗi đau nặng nề. Ngày qua anh ôm xác thân rã rời. Chỉ là buông thôi nào đau đến thế.. Dù cho anh ngăn bước chân...
Khóc thế đủ rồi
1. Em đã từng nói, yêu anh yêu hết cuộc đời. Dẫu có đắng cay cũng không xa rời. Giờ em lại nói, em thương ai kia mất rồi. Em nói anh ơi !Ta dừng lại đây thôi.. 2. Anh cũng không hiểu, em giấu anh gì. Nhưng nay anh biết đau lòng anh quá đi. Cố gắng vun đắp chỉ mong được thấy em cười. Có lẽ em xem duyên mình là trò chơi.. ĐK:. Ngày em đến bên...