Đinh Tiến Hậu - năm: 1964
Ngôi sao ban chiều
Màn chiều dần buông xuống gió ngàn vi vu. Lấp lánh đầu hiên ngôi sao ban chiều. Gợi lòng tôi thương nhớ tới người yêu. Ở phương trời xa. Anh thân yêu nơi xa anh có nhớ chăng. Năm xưa đôi ta chung lời nguyện ước. Bấy lâu nay tim tôi luôn nhớ đến anh. Như ngôi sao hôm bao ngày mong chờ. Vì lòng tôi mãi mãi vẫn còn khắc sâu một bóng hình ai. Người mà tôi yêu...