Huỳnh Văn
Tịnh như phiến đá
1. Ta đã đi quãng đường bao xa?. Muôn khó khăn chưa từng nề hà. Đấng nam nhi đi giữa trời dọc ngang. Quyết nên thân trước khi muộn màng.. Không dưới đôi trăm lần lỡ dại. Để rồi đôi chân ngã sõng soài. Câu dối gian ai thốt từ bờ môi. Ôi những chú chim đồi mồi.. ĐK:. Thẳng thắn, thật thà thì thường thiệt thòi, thế thôi. Vấp ngã nhiều lần để cảm nhận hết sự đời. Kiếp...
Không đáng đâu em
Một chiều cô đơn rớt kế bên vai. Nhiều điều suy tư cố níu em hoài. Đường dài mon men lẻ loi không nỡ ngoảnh lại.. Nhiều ngày trôi qua vẫn thấy xót xa. Ngập tràn trong tim bóng dáng anh ta. Chỉ là em luôn giấu đi mỗi khi gục ngã.. T-ĐK:. Yêu một người quên đi lý trí. Cố gắng gồng mình để được gì?. Cứ thế đêm đêm em lại khóc, rưng rưng hai hàng mi.. ĐK:.