Huỳnh Thiện Phương - năm: 1978

  • Nỗi buồn chiến binh

    1. Tôi đã mệt nhoài trên nhiều chiến tuyến. Bờ mương sâu bạn tôi trăng trối sau cùng. Tôi muốn con tôi vuốt ve từng di tích hận thù. Ôi nổi đau không làm nên chiến tích ngày nào. Trả lại giọt máu quyện vào từng cụm đất quê hương. Tôi mang tội gì? Tôi mang tội gì -. ĐK: Trùng trùng rừng già vùi sâu nghìn xác trong pon- cho. Cánh sắt rơi rụng bên trời cháy xám đau...