Hồng Minh Lê
Say giấc mộng tình
1. Thương em mang giọng ca khắc khoải đọa đày. Vì ai nức nở nghẹn ngào sầu vương nào hằn trên nét môi. Vì đâu mắt ngọc mày ngài, tuổi ngọc ngà đã chớm ưu tư. Thương em vì ai héo mòn hình hài. Thờ ơ son phấn trang đài. Mắt u hoài như nói cùng ai.. 2. Thương em phương trời xa gót nhỏ đường dài. Trời khuya vắng vẻ mịt mùng nào ai người thường hay đón đưa.
Phố buồn tiễn người đi
1. Lâu lắm chưa lần thăm quê mẹ. Sau đêm giã biệt đường phố buồn không người đưa. Mắt ướt làm mặn môi. Trong khoảng tối mịt mù biết đâu là miền tương lai ngàn sau?. Đêm lạnh trên chiếu cỏ mơ màng ngôi nhà ngày xưa.. 2. Tôi lớn trên miền đất xa lạ. Xuôi chân khắp nẻo nào ai người quen người thân?. Chiếc áo buồn mỏng manh. Gian nan lúc giữa đời ấm lòng người vừa quen...
Nghĩa cả chiến binh
1. Sau ngày phép thăm nhà, tôi ra đơn vị vùng hỏa tuyến cam go. Lính trẻ xa thành đô, văn khoa vừa rời gót mộng chinh nhân hải hồ. Chắc giờ nơi ngoại ô mẹ già đang tựa cửa, bạn còn sang ghé chơi?. Người thương ơi có đợi, phố hẹn mưa giăng trời vì anh không đến nơi.. 2. Đêm ngồi gác biên rừng, hơi sương se lạnh buồn đỏ mắt rưng rưng. Giấc ngủ chưa tròn đêm,...
Còn gì cho mai sau
1. Đã nhiều năm qua khắp nẻo đường ngược xuôi. Manh áo trắng ngày xưa, nay đã bạc màu lấm bụi đường. Cho thế nhân dạy ta bao thói đời trong ngỡ ngàng. Mà thuở học trò thường mơ mộng đẹp như bài thơ.. 2. Để nhiều đêm nghe tiếng thở càng dài thêm. Sinh giữa chốn trần ai, ai tránh được hai chữ nợ đời. Trăm mối như nhện giăng vay trả hoài trong biển người. Người vẫn miệt...
Tết miền thôn dã
1. Mẹ ngồi một mình bấm ngón tay Tết năm nay có đầy bánh mứt?. Ồ kìa... nồi bánh nếp thơm lừng, lửa reo mừng khói chiều nghi ngút. Gian nhà nhỏ ven sông giăng đèn lồng đỏ hồng như môi em. Ba thoăn thoắt liền tay lau bóng mấy bộ lư đồng.. ĐK:. Ô… Tết đã về thôn dã… Gió nô đùa hoa lá…. Ong bướm cũng lả lơi. Em nhỏ rong chơi khoe áo mới ... í ơi...
Thêm một lần thương
1. Tôi vượt đường xa qua trùng dương. Mong gặp người em thương thật thương. Hai năm ôm ấp mộng canh trường. Đêm bồi hồi tàn mặt người thương. Nhưng đường tình còn ngang trái. Đôi khi lòng ái ngại biết giãi bày tỏ tường cùng hai.. 2. Khi lòng đã yêu thương đậm sâu. Ai nào nghĩ tương lai ngày sau. Bên nhau thắm thiết buổi ban đầu. Đêm dạt dào gọi tình lên cao. Ngỡ đường tình về...
Mai anh về
1. Mai anh về về với em trong ngày hợp hôn. Đêm quân hành đường xa chiến tuyến mưa tuôn cao nguyên. Lòng nao nao hồn dâng cao chí khí anh hào. Sẽ mang quà về cho em. Hừng đông lóe sáng rực trời câu ca khải hoàn.. 2. Qua đêm này rồi sớm mai anh về gặp em. Ôi đêm dài nhịp canh tiếng súng âm vang âm vang. Lòng hoang mang buồn thênh thang chiến tuyến khôn lường.
Phù hoa nhân gian
Ngày còn rong chơi, tuổi đời chưa vướng ưu phiền. Mình thường hát ca say mê điệu hát cung đàn. Đêm từng đêm dài, tâm tư gói trọn. Từng lời ca đơn sơ chan chứa hồn thơ.. Rồi người say mê, ước vọng trên đỉnh huy hoàng. Một đời xướng ca đâu hay lạc phím dây chùng. Cung đàn hao mòn, trên ngôi chín bệ. Từng lời ca buông lơi theo những phù hoa.. Cầm ca nghiệp dĩ, ai không...
Hết rồi những ngày xưa
1. Thời gian qua đi cho ta được những gì còn lại gì. Khi sao dời vật đổi triền miên. Dòng đời mãi trôi ai nhớ ai quên rồi. Từ khi bước chân vào đời. Cho đến phút giây khép cuộc đời quay về nơi lòng đất.. 2. Nhiều năm xa quê hân hoan ngày trở về lòng bồi hồi. Chân hoang tìm tuổi dại hồn nhiên. Tìm về trường xưa, nhưng dấu tích đâu rồi. Đường quen đã ra...
Đôi ngả cuộc đời
1. Từ xa nhau mình xếp bút nghiên. Xa tuổi ngọc ngà đi vào đời trăm vạn nẻo. Bao mến thương chìm vào sâu trái tim khi đối diện. Đêm nay nhớ nhung quay về. Cho ta bồi hồi, tâm sự trao suốt canh thâu.. 2. Người gian nan người vui ấm êm. Đôi ngã cuộc đời cho buồn lòng thêm bạn hỡi. Câu hứa xưa ngày còn chung lớp nay thôi đã muộn. Trong cơn bão giông mịt mù.
Đêm bão biển
1. Một đêm đen cuồng phong bão tố. Thuyền lênh đênh đưa người về nơi đâu?. Ra đi một đêm trắng cả tay rồi. Lầu cao gác ngọc huy hoàng. Chưa giã từ đã vội phân ly.. 2. Nghiệt oan chưa ngừng khi lũ cướp. Đầy hung hăng tham tàn càn qua đây. Mang đi những thiếu nữ tuổi trăng tròn. Nhìn con khuất tận chân trời. Đau rã rời rứt ruột người cha.. ĐK:. Rồi một ngày kia nhận...