Hoàng Quý - năm: 1942
Cô láng giềng
Lời 1:. Hôm nay trời xuân bao tươi thắm. Dừng gót phiêu linh về thăm nhà. Chân bước trên đường đầy hoa đào rơi. Tôi đã hình dung nét ai đang cười. Tôi mơ trời xuân bao tươi thắm. Đôi mắt nhung đen màu hạt huyền. Làn tóc mây chiều cùng gió ngàn dâng sóng. Xao xuyến nỗi niềm yêu. Cô láng giềng ơi. Không biết cô còn nhớ đến tôi. Giây phút êm đềm ngày xưa kia khi còn...