Hoàng Minh Anh - năm: 2006

  • Sẽ quên mùa thu

    Giọt nắng thật cay rơi vào mắt em cho niềm cay đắng. Nắng vào mắt em đã đành xóa tan đêm dài huyền thoại. Từng thu qua ngày đong đưa trên ngón tay em gầy. Thời gian đi thì bao nhiêu là thơ ngây đã qua. Tình đã vội xa cho tàn ước mơ chưa nồng chăn gối. Tháng ngày đã qua những giọt xót xa theo em vào đời. Chiều ưu tư hằn trên môi bao vết nhăn rã...

  • Biển thu

    Như con sóng trăm năm bạc đầu vỗ đến bờ em. Như con gió trăm năm thì thầm gọi mãi tên em. Nghe như lạnh băng ân tình ngày xưa dần chết trong ta. Bao năm thân thương giờ em đứng như một đời đã lạ. Như con sóng trăm năm miệt mài giọng hát cô đơn. Như con gió trăm năm lạc loài tìm dấu chân em. Nghe như đại dương ấp ủ triền miên ngàn ánh sao đêm.