Hoàng Minh Anh - năm: 2006
Còn lại gì
Rồi mai đây có còn lại gì trong cuộc tình này. Trên vai là nguyệt trên đầu là mây trong hồn là ai. Còn lại chiếc lá rụng cuối mùa thu buồn. Còn đây cơn gió khẽ đưa tình ta đến bên người. Sao thấy mắt em buồn một trời xa xăm. Môi em cười một đời tiếc nhớ. Ta rơi vào giữa cuộc tình. Mênh mông lạc mất đường về. Làm sao trở về chốn cũ. Nơi chưa bắt...
Trả lại mùa thu
Thôi sẽ về đồi sim năm xưa. Ôm trăng đánh giấc cô miên một ngày. Cho tình tan theo khói bay. Cho hồn còn chút vui. Trả lại mùa thu qua tay chiếc lá vàng rơi. Trả lại tình yêu mong manh như nắng vàng phai. Thôi đi về rong chơi với gió qua cành lá. Thôi đi về buồn vui với mây chiều trôi. Trả lại những ân cần chợt thoáng qua môi. Trả lại mùa thu hờn dỗi...
Luyến thu xưa
1. Đàn ơi nâng đến phím nào u buồn phấn hương nhạt phai. Lặng im nghe phím tơ chùng bên đàn xót xa ngày tháng. Mùa thu sao đến nơi đây mà không mang theo ngày cũ. Để đàn thao thức canh khuya lặng nghe gió thu vừa sang. 2. Quạnh hiu lặng lẽ bên đời vui buồn một mình đầy vơi. Nhiều khi im lắng cho lòng âm thầm nghĩ suy một đời. Rồi quên ngày tháng đong đưa...
Hư không chiều thu
1. Chiều thu qua chiều nắng nghiêng nghiêng. Trên vai gầy đồi hoang sim ngủ. Lòng chơi vơi gọi gió xa xăm. Còn miệt mài đi mãi. Người quanh đây mà bỗng như xa. Như sông dài ngàn năm vẫn chảy. Ngày đong đưa đời bỗng rong rêu. Như chìm trong bụi mờ. ĐK: Dòng sông thu còn mãi trôi xa. Nước đi rồi chẳng về lại nữa. Buồn qua đi ngày cũng qua đi. Vẫn lênh đênh đời vẫn...
Thu không về nữa
Lấp mặt trời cho thời gian dừng lại. Tắt nắng đi cho người đừng thấy nhau. Để mùa thu đi mãi không về nữa. Và tình tan theo con sóng xa khơi. Ôm cơn đau một giấc mơ dài. Tình ơi nay đã hoang mang rồi. Và nếu nắng tắt đi rồi. Thì sóng muôn trùng cũng thế. Mà mùa thu về nữa làm chi. Bỏ lại bờ xa sỏi đá rong rêu buồn. Mà sao vẫn thấy riêng em...
Lối thu phai
Trong đáy mắt em sâu có lòng ta muộn phiền. Em ơi tìm chút yên cho đời ta phiêu lãng. Đời vẽ cho em màu hồng. Rồi tiễn em trong mặn nồng. Để tình sao mãi chơi rong. Trên phố vắng hoang vu có buồn rơi trong chiều. Cơn mưa đời hắt hiu thương người em năm ấy. Đời gắn trên môi nụ cười. Rồi dắt em trong cuộc tình. Để tình còn mãi lênh đênh. Rồi ngày tháng vẫn...
Thu nhớ
Gần bên nhau đấy mà nghe vời vợi. Ngoài kia mây tím giăng mắc khung trời. Mây vẫn in hình trên ngấn nước. Nước vẫn đi đường về muôn lối. Mây vẫn bay phương trời xa xôi. Gần nhau như thế mà như nghìn trùng. Tình tự đâu đến vương vấn tâm hồn. Xin mắt ai đừng rưng rưng nữa. Vẫn có nhau dù trong nỗi nhớ. Thôi thế thôi tình đẹp như thơ. Tình yêu bay tựa như khói...
Trăng thu
Một đêm im lắng thấy trăng nằm khóc trên cành. Chạnh lòng bao nỗi vấn vương bên cung đàn hắt hiu. Đêm vắng nghe tiếng gió thu đang thì thầm. Như nhắn với mây ngàn xa. Buồn ơi thiết tha. Còn lại buốt giá biết bao mùa thu nơi này. Và một chiếc lá nhớ mây nơi phương trời vẫn bay. Nghe xót xa rơi trĩu trên cung đàn này. Tiếc nhớ bao nhiêu ngày ấy. Giờ như kiếp hoang...
Một nỗi niềm thu
Rồi đã xa từ một ngày cuối thu chia phôi. Là đã bao lần nhạt phai nắng thu trên môi. Cho thu vàng tuổi lá. Cho ân tình như đã. Tan theo dấu chân một lần qua. Từ một mùa thu em qua đây nhạt nắng. mây bay bên chiều vằng hững hờ. Rồi một chiều thu em ra đi thật khẽ. Cho thu rơi lặng lẽ đợi chờ. Mỏi mệt tình thu ôm chút hương xưa xin lắng sâu...
Thu hờn dỗi
Có một người vừa thoáng qua ngang. Ngõ vắng hồn ai là rơi muôn chiều. Có một người bỏ lại nơi đây. Chút dư âm mùa thu hờn dỗi. Giấc mơ nào nhẹ nhàng như mây. Nỗi đau sao ngọt ngào còn mãi. Mắt môi nào vừa như xa vời. Vừa chập chờn quanh đây. Thu phai nắng bên chiều nhạt mờ phấn hương. Như giấc mơ đời dòng sông mãi không về. Để chiều thu bâng khuâng. Nhạc buồn...
Có một mùa thu như thế
1. Như là mây trôi em qua và đã đi rồi. Bỏ lại mùa thu bâng khuâng một chút hương bay. Xin một chiếc lá lặng lẽ rơi bên chiều. Làm bằng chứng cho lòng ai nhớ thương. Như là con sông nước đi là nước không về. Bỏ lại hàng cây tơ vương chiều nắng nghiêng nghiêng. Và một chiếc bóng quạnh quẽ bên sông buồn. Ngửa bàn tay im nghe mùa thu rơi. ĐK: Thôi đường mây cứ...
Người về một mùa thu
Rồi bỗng một chiều tưởng chừng như giấc mơ. Người tự xa xưa chợt về giữa mùa thu. Một thoáng ngỡ ngàng xao xuyến đôi tâm hồn. Để lũ kỷ niệm hiện về quanh đây. Ngày ấy em chia xa cuộc tình vội vã. Lặng lẽ em ra đi mà không bảo gì nhau. Hai mươi năm một thoáng đời người. Hai mươi lần mùa thu qua mái tóc. Gặp lại nhau dòng đời chia hai ngã. Thoáng chút ưu...