Hoàng Dũng
Chẳng nói nên lời
Verse 1:. "Chúng ta không cần nhau thêm nữa kết thúc bao ngày qua được chưa?". Có hay chăng một giây em muốn nói lời chia tay lúc xưa?. Một giây anh vẫn cứ im lặng, cứ im lặng. Một giây em bước chẳng quay lại, dẫu một lần. Mất bao lâu để em ngừng khóc? Mất bao lâu để anh cảm thông?. Mất bao lâu để ta tập quen với cuộc sống không nhớ mong?. Thật nhiều những chất...
Nàng thơ
1. Em, ngày em đánh rơi nụ cười vào anh. Có nghĩ sau này em sẽ chờ. Và vô tư cho đi hết những ngây thơ. Anh, một người hát mãi những điều mong manh. Lang thang tìm niềm vui đã lỡ. Chẳng buồn dặn lòng quên hết những chơ vơ.. T-ĐK:. Ta yêu nhau bằng nỗi nhớ chưa khô trên những bức thư. Ta đâu bao giờ có lỗi khi không nghe tim chối từ. Chỉ tiếc rằng. ĐK:.
Nửa thập kỷ
1. Thời gian phát ra điệu nhạc qua những lần đổi thay. Vài nhịp trễ không còn buồn, và lời ca cũng đã đong đầy. Huh... tôi như nghe thấy tất cả mọi điều. Ngoại trừ câu trả lời từ em. 2. Tôi vẫn cứ cô đơn chờ đợi suốt nửa thập kỷ trôi. Tôi yêu em thiết tha chẳng thiết đến mình nữa rồi. Huh... Sao em không nói hết một lần với tôi. Liệu rằng tôi nên buông...
Gói nắng mang về
1. Chắc là anh lỡ thích em mất rồi. Sáng chiều hay trưa hay đều nghĩ về em thôi. Từ khi em bước qua nơi anh trong một ngày nắng.. Nắng rọi theo những bước chân vui đùa. Nắng nhuộm đôi môi em cười say sưa. Nụ cười rạng rỡ ấy như thắp sáng tâm hồn anh.. Dù vẫn chưa biết tên em. Mà vì sao vẫn nhớ nhung chẳng nguôi. Em rạng rỡ như ánh bình minh vừa chiếu...
Yêu xa hóa gần
1. Đồng hồ lại tiktok nhiều giờ lại trôi qua. Sao anh cứ nhớ em như thế này?. Chẳng hay giờ này bên ấy em đang làm gì đấy. Có ăn đủ ngon uống đủ nước không.. 2. Baby em đang nhớ anh bao nhiêu lâu anh sẽ về ?. Hôm nay mưa nhiều lắm.. Em mong anh không thức khuya và đừng bỏ bữa nào nha. Vì em biết anh sẽ quên mà.. ĐK:. Dù cách xa nhau mình...
Vì một câu nói
Chỉ vì một câu nói. Trái đất như vụn vỡ dưới chân anh âm thầm. Chỉ vì một câu nói. Mấy giây thôi cũng khiến anh chết đi đôi lần. Vì em đã vô tình hay anh lại để mình vô lý?. Mà thôi, chắc em cũng chẳng buồn để ý.. T-ĐK:. Chỉ vì một câu nói. Lại khiến anh e sợ những cơn đau chưa bắt đầu. Chỉ vì một câu nói. Lại khiến anh tin rằng những giấc...
Tôi muốn làm cái cây
1. Nếu có kiếp sau, xin cho tôi được là một cái cây nhỏ. Mọc lên tốt tươi sau cơn mưa và đùa vui cùng gió. Giữa bao la rừng cây nuôi nấng cho tôi nụ hoa nở hé. Để tôi như sống thêm những ngày còn thơ bé. Ngày chưa biết trách than ủ ê.. 2. Nếu có kiếp sau, xin cho tôi được là một bóng cây già. Để quên những chuyến đi không về của một thời...
Đoạn kết mới
1. Anh như thấy quá khứ chúng ta quay về. Mười năm từ lần cuối không hẹn lại chợt như ngay trước mắt. 2. Và sau bao lâu ta chưa khác đi quá nhiều. Đến nỗi chẳng nhận ra người sát bên ước hẹn một thời. TĐK 1:. Tình yêu cứ giống hệt một câu đố ta mất bao tháng năm để trả lời. Dại khờ lúc ấy anh cũng như người mà thôi rất đỗi chơi vơi. Vì khi...
Ném câu yêu vào không trung
Có những ký ức không thể quên. Là thấp thoáng những xuyến xao đầu tiên. Mỗi chiều tiếng ve, tôi vờ như hư xe, chờ em. Hoàng hôn buông vệt dài nơi cuối đường. Hắt sáng bóng dáng tôi thầm thương. Em là lý do tôi biết vấn vương trong đời. Dù em đâu hay biết tới.. ĐK:. Và tôi sẽ ném câu yêu em vào trong không trung. Chờ cho gió cuốn đi xa. Lặng yên nhớ thương một...
Đôi mươi
Intro:. -. Em hãy cứ lang thang dưới những tán cây. Hãy cứ gối lên đôi chân anh suốt ngày. Nếu muốn hát lên cho thêm huyên náo đâu cần phải ngó quanh (hmmm). Vì trời đất kia là của chúng mình. Anh sẽ nói yêu em từ ngày đến đêm. Sẽ vẫn đón đưa em dù đường sẽ xa thêm. Vứt hết những thói quen không quan trọng để an ủi em mỗi khi bất bình. Thời gian ấy...
Thôi lỡ duyên tình
1. Đêm lắng nghe ai buông câu hò. Mà ngẩn ngơ nhớ người tình xa. Điệu hò ngân nga ánh trăng xa mờ. Dáng cô lái đò làm tôi nhớ đến em vô cùng.. 2. Đêm đã khuya bóng ai vẫn ngồi. Rượu nồng trên môi mà chẳng say. Trút tâm tư này gửi gió bay. Bay sang bên ấy tìm người thương nhắn em quay về.. ĐK:. Đêm dài lê thê con nước trôi về đâu. Hỏi dùm một...
La bàn
1. Chắc cho anh về căn nhà của anh. Chẳng còn gì vui nữa. Chẳng còn không gian chứa.. Khắp nơi bao trùm anh một màu xanh. Chẳng là miền đất hứa. Lại một thành phố nữa quên ta.. Mình từng vui đến mê cuồng. Nằm dài ngõ ngách quen thuộc. Cầm đàn lên hát shalala lala shalala lala. Ai mách ta thoát ra rồi.. Miệt mài xoay hướng không màng. Trở về làm khách buông màn. Người còn đây...