Hoài Linh
Những chuyến xe trong cuộc đời
Chuyến xe đầu đưa người từ lòng nôi vào dương thế chơi vơi. Tay không hành lý ngước nhìn về tương lai. Ngỡ ngàng lên tiếng khóc cười thay cho lời đầu tiên người nói.. Tháng năm dài, vui buồn tuổi chồng thêm ngọt cay cũng mau quen. Xe loan nhiều chuyến cát bụi mòn chân đen. Sang giàu may mắn phút đầu hay nghiêng đổ gãy đôi ba cầu.. Xe hoa đưa người mong tình nồng em anh nên...
Đò tình lỡ chuyến
Anh đi lính, em cũng vừa lên mười. Anh về phép, em thường sang nhà chơi. Em bá cổ đòi quà anh xin lỗi. Lỡ quên rồi, xin khất nhé bé ơi.. Trăng non khuyết trăng đến rằm cũng tròn. Em càng lớn, trông càng xinh đẹp hơn. Không nũng nịu vòi quà anh cho nữa. Má em hồng nghe nhắc chuyện ngày xưa.. Thế rồi con sáo sang sông. Thế rồi bé đi lấy chồng. Lời yêu anh chưa...
Lính nghĩ gì
Tôi là lính xa nhà đi chấn sơn khê. Hai mùa mưa mây mù che nẻo đường về. Đêm rừng núi lạnh buốt mái pon-sô. Súng cầm canh nhịp từng giờ. Trái châu chiếu xuyên cành lá.. Tay ghì súng nghe mùi tang tóc đâu đây. Tâm hồn se vơi chẳng vơi đầy chẳng đầy. Khi vào lính nhận nếp sống đơn sơ. Rơi đằng sau nhiều hẹn hò. Hai màu áo một niềm mơ.. Hai năm ru hồn viễn...
Nửa vầng trăng đợi
Có hai người thuở nhỏ nhà sát ven sông. Nhiều đêm đứng nhìn trăng chơi vơi giữa dòng. Tuổi niên thiếu hay mơ mộng nhỏ. Vầng trăng sáng chia đôi một nửa. Để tặng nhau kỷ niệm ngày sau khi cách xa.. Tháng năm mòn chỉ còn một ánh trăng khơi. Nửa in gối nửa theo ai đi cuối trời. Vì thương nhớ nên hoa nhạt màu. Và sông nước lăn tăn gợn sầu. Người về đâu để lại vầng...
Tám nẻo đường thành
1. Bé thơ ơi, bé thơ ơi nín đi đừng khóc.. Xót xa nhiều trào thêm nước mắt. Chiến tranh nào mà không tan nát. Khói lên cao trắng tay mau dân nghèo lơ láo. Mẹ bồng con giờ về đâu. Nhìn vành tang con quấn ngang đầu.. 2. Xác ai đây chết hôm qua đến nay còn thấy. Vắt cơm gầy nằm trong gói giấy. Dưới chân tường nhà ai đang cháy. Ðốt đêm đen trái châu treo thay...
Bao giờ quên
Ði về đâu những con tàu không bến đợi. Ði về đâu những tâm hồn lịm tiếng cười. Trăng mờ bóng chiều ngả nắng. Tê tái buồn ôm ấp trong hồn. Một lần yêu xưa đã tắt theo hoàng hôn.. Ai chưa yêu và ai đang tìm đường vào tình yêu. Nghe qua lòng mình vừa chớm nở. Ðừng tưởng được yêu. Không là bóng cũng không là hình. Yêu chỉ đến với tâm hồn mình. Khi ra đi chẳng...
Em
1. Thuở ấy đời tôi sống đơn lẻ quá. Giữa vòm trời đêm ngày tiếp nối đi qua. Con tim cô đơn rét mướt mù lòa. Hồng hoan thiếu dáng nuột nà. Em từ đâu đến ấm cơn lạnh giá.. 2. Từ đấy mùa xuân kết hoa tình ái. Đêm ngọc ngà trăng rừng tắm suối hoang khai. Đôi môi trinh nguyên biến hóa nhiệm mầu. Vòng tay dẫn dắt vào sầu. Muôn vàn tội lỗi Chúa ơi khởi đầu..
Xuân muộn
Nhiều khi mơ ước đi lạc vào thiên thai. Để theo Lưu Nguyễn xa biệt hẳn cõi đời. Tiên giới không xuân hạ thu đông. Bốn mùa hoa nở đào tiên dâng. Điện vút đài cao chín tầng. Chiều ba mươi tết ta còn gì cho nhau. Lại thêm xuân nữa gieo nhẹ vào mái đầu. Đâu đó vu vơ vài tiếng pháo. Giữa lòng quê mẹ còn binh đao. Thấy hoa xót mai thương đào. Xuân ơi, xuân từ...
Trăm mến ngàn thương
1. Từ khi hoa lá tô thắm cuộc đời. Từ khi manh áo sưởi ấm lòng người. Tìm trong hơi gió và trong tiếng tiêu. Tôi viết lên khúc nhạc chiều để ca ngợi tình yêu.. 2. Một yêu non nước như mối duyên đầu. Và yêu quê hương mảnh đất đẹp màu. Và tha thiết nữa là em với tôi. Khi đã cho nhau cuộc đời mặn nồng đôi có đôi.. ĐK: Tôi yêu mây chiều ven Hồ Gươm...
Lá thư không gửi
1. Đứng trước nhau ngại nói đường xa không thuận lối viết thư thay lời. Muốn viết câu hỏi thăm ai bao nỗi niềm vơi mà không quen người. Vẫn biêt vui đời lính ai không vương tâm tình. Giấy trắng nét mực xinh trăng lên xuyên qua mành. Không gian giăng mây thành cạn câu thương nhớ viết lên lời thơ. 2. Anh hỡi anh người trai hẹn đi xây ngày mới gió lộng hương đời. Thắm thiết như...
Ba lần mẹ khóc
Lần đầu mẹ thương nhớ ông. Nửa xuân mẹ tiễn đưa chồng. Giờ con bê tha hư hỏng. Mẹ coi như mất đứa con trai đầu lòng. Con ơi con mẹ dù nghèo nhưng không nuôi tham vọng. Được nhìn con nghênh ngang lọng võng. Mà mẹ chỉ mong đừng vong ân núi sông đừng vội vong giống dòng. Quê hương ta đấy sự nghiệp ngàn xưa đây máu đào xương trắng đầy. Anh em ta đó chẳng cùng mẹ...
Mưa ngoài trời mưa tình người
1. Trời khóc hay đời khóc mà thành mưa. Trời khóc thương đời khổ nên mới mưa. Mảnh đất khô màu nắng thiêu nhiều quá. Màu đất nung thành đá đứng cuối non. Thấy thương trời đổ mưa xuống con. Nước dâng đầy mắt mẹ vì nhớ cha chưa về.. ĐK:. Trời mưa vì gái buồn trai. Sầu héo mà vui vui thế thôi. Còn mưa loang lở khung trời. Ướt át lòng người từ ngày vào cõi đời.. Còn...