Hồ Xuân Khoa
Chốn xưa
1. Đà Lạt chốn xưa còn ai biết mong chờ. Để lòng vấn vương phút giây mộng mơ cũ. Cuộc tình thiết tha đã qua bao ngày vui. Lắng trong sương chiều rơi nhớ nhung nào đầy vơi.. ĐK: Hôm em đi trời mây luống u sầu. Nhìn nhau không nói nên câu. Nước Xuân Hương đầy mà tình vơi cạn quá. Nắng mưa hai mùa còn ta với ta.. 2. Đà Lạt phố xưa còn ghi dấu chân người.
Cho tôi xin lại nụ cười
Intro: ------. Xin tóc em buông dài, một lần cho gió ru mây. Xin mắt xanh em cười, một chiều nắng chết trên cây. Xin ngón tay em mềm, muôi tình tôi vừa đến bên ai. Xin đừng sớm phôi phai. Xin bước chân em về, một lần qua bến cô liêu. Xin trái tim em nồng, một chiều bóng ngả tôi yêu. Xin bóng đêm thôi dài, cho tình tôi vừa nắng ban mai. Cuộc tình mới phôi thai.