Hàn Châu & Xuân Đan
Người đầu gió
1. Những chiều mưa đầu núi hồn dâng lên nhung nhớ. Kỷ niệm trong gót giày còn in trên đá sỏi đường chiều. Tiếp nối tháng ngày mang niềm ước muốn đi xa. Nghe tuổi thơ trải dài trên cồn đá.. 2. Có lần xa rừng núi về rong chơi đây đó. Phố nhỏ vang tiếng cười và giai nhân vẫn đẹp rạng ngời. Ta đưa mắt nhìn ta lòng bỗng thấy bâng khuâng. Khi mình nay đã là anh...
Thu đi vào nhớ
Một ngày vào thu rong chơi. Nắng thu chưa vương màu nhớ. Rồi người tìm vui xa xôi. Tóc thu thả trôi vào gió. Còn năm ngón dài miệt mài. Lùa mây trắng đêm mộng hoài. Gọi thương nhớ lên thật đầy. Đầy đôi tay đầy đôi vai. Đầy miên xanh đêm dài. Ánh mắt buồn mưa dâng nhanh. Tiếc gì đếm cao sang rã rời vai em mang. Mùa thương thật thắm nhớ nhau. Những đêm mưa lên bờ...